Mấy ngày qua Giang Ngọc vì điều tra Hoàng Phi lâu đi đi về về quả thực bận rộn, cũng không đến thăm tiểu vương gia và quận chúa, chỉ phái quản gia Giang phủ chăm sóc đặc biệt đến sinh hoạt thường ngày của tiểu vương gia cùng quận chúa, cả chuyện vụng vặt. Không nghĩ tới tiểu vương gia Nam Cung Phi là vừa nghe nàng đang bận bịu công việc của tửu lâu thì nhất định dốc lòng hỗ trợ, mặc dù nói thật rằng Nam Cung Phi cũng không giúp được cái gì, nhưng nhìn tiểu vương gia luôn sống an nhàn suиɠ sướиɠ vì hầu phủ của nàng sốt ruột tức giận,vừa vội vàng hỏi ý kiến của người tham vấn, đích thực khiến Giang Ngọc hơi bị xúc động.
Giang Ngọc nhận thấy tiểu vương gia phẩm chất chân thành, cũng đáng giá là thâm giao bằng hữu, cố thử lần này liền thả tâm kết giao vị bằng hữu này ( Chân Tử chú: phẩm chất thương gia, đáng giá đầu tư lại đầu tư!)
Nam Cung Phi nhìn Giang Ngọc dáng vẻ khẩn trương, phấn khởi đến nói không nên lời, tựa như bản thân nỗ lực nhận được cững như gấp mấy lần hồi báo. Trong lòng hạnh phúc thật đúng là không thể nói nên lời, vô thức nắm lấy bàn tay trắng ngần như ngọc của Giang Ngọc nói:
- Không sao, không sao, ta chẳng qua là sặc một cái. Hiền đệ không cần phải lo lắng!
Lúc này Giang chưởng quỹ đúng lúc đi vào nghe thấy được lời Giang Ngọc nói, tâm cũng nặng nề chùn xuống. Liền đối mặt Giang Ngọc nói:
- Hôm nay nghe được lời của thiếu gia, ta đây tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-loan-hong-tran/241530/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.