Một hồi Dạ Phong Đình và Ý Noãn cũng đã đi ra khỏi cửa hàng trang sức đó.
"Tuệ Tuệ à từ từ thôi, chúng ta đến sớm như vậy chắc chắn sẽ kịp mua mà "
Tố Giai Tuệ nóng lòng như vậy là vì muốn mua được bộ trang sức vừa ra mắt, nghe nói mỗi cửa hàng chỉ có một sản phẩm mà đây là cửa hàng cuối cùng cô đi tìm rồi.
" Thật xin lỗi quý khách bộ trang sức quý khách vừa nói chúng tôi không còn "
" Cái gì? Hết thật sao"
Vị nhân viên chỉ có thể cười lấy lòng: " Vâng vừa lúc nãy đã có vị khách đến mua rồi ạ "
Tố Giai Tuệ cảm thấy bực mình trong lòng, cô ta đã tốn công đến đây sớm như vậy mà vẫn chậm tay để mất bộ trang sức đó.
"Được rồi đừng tức giận mà, trong đây nhiều như vậy sẽ tìm được cái cậu thích " - Vũ Nghi Sương chỉ có thể an ủi nhẹ cô ta.
Trở Ý Noãn về lại căn biệt thự của mình, Dạ Phong Đìng gọi một cuộc điện thoại cho ai đó, cô nghe loáng thoáng là: " Cậu gọi cho Vũ Lý đến trang điểm làm tóc cho cô ấy giúp tớ, à chiều nay nhớ mang váy đến đúng giờ luôn nhé "
Kết thúc cuộc gọi, Dạ Phong Đình bảo cô ngồi đây đợi một lát, rồi đi vào trong rót nước cho Ý Noãn.
Nhận ly nước anh đưa, Ý Noãn nói: " Cảm ơn "
Chỉ khoảng mười mấy phút sau, đã có một người đàn ông đẩy cửa bước vào, trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572919/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.