Y Noãn vẫn không quên hỏi anh mục đích chính anh gọi điện cho cô.
" Ý Noãn chúng ta là bạn rồi đúng chứ? "
"Sao lại hỏi thế? "
" Nếu cô đã coi tôi là bạn, thì bạn bè lâu lâu gặp nhau không phải là chuyện bình thường sao "
Ý Noãn không biết nên nói gì, quả thật lời Dạ Phong Đình nói rất đúng, nhưng cô lại cứ vô thức đề phòng như vậy.
"Xin lỗi."
" Ây đừng xin lỗi, tôi không muốn áp lực cô như vậy, tôi cũng không phải có ý trách cô "
" Y Noãn nếu chúng ta đã là bạn tôi vẫn mong cả hai sẽ thoải mái với mối quan hệ này "
Ý Noãn gật đầu, tự nhủ với mình là lần sau phải chú ý hơn.
Dạ Phong Đình nhìn thấy nét mặt như mình đã làm sai của Y Noãn thì thấy đáng yêu vô cùng, vốn dĩ ban đầu định gọi cô ra đây đúng là có việc muốn nhờ cô giúp xem ra có thể lợi dụng lúc này mà ngỏ lời với Ý Noãn.
"Y Noãn thay vì xin lỗi tôi vậy giúp tôi chuyện này được không "
" Anh gài tôi à "
Dạ Phong Đình lắc đầu: " Là tuỳ cơ ứng biến "
Ý Noãn nheo mắt nhìn Dạ Phong Đình, con người này quả thật tâm cơ còn dám dụ cô.
"Giúp anh chuyện gì?"
"Cuốn tuần này có bữa tiệc từ thiện của nhà họ Hạ, tôi chưa tìm được bạn đi cùng mình, cô đi cùng tôi nhé? "
"Nhưng người ta sẽ không bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-lam-yeu-anh/3572918/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.