Chương trước
Chương sau
"Cô ấy xong rồi đúng chứ? " - Lâm Hi Hi tiến vào nhìn Vũ Lý hỏi.

"Xong rồi"

" Thế hai người ra ngoài đi, tôi giúp cô ấy mặc chiếc váy này" - Hai người mà Lâm Hi Hi nhắc đến là Dạ Phong Đình và Vũ Lý.

Khi hai người kia đi ra, Lâm Hi Hi đóng cửa lại, Ý Noãn nhìn cô khách sáo nói: " Làm phiền cô rồi"

" Không sao đó là công việc của tôi "

Đánh giá Lâm Hi Hi, Ý Noãn cảm thấy cô ấy là người phụ nữ lãnh đạo, dù sao hai người cũng không quen biết gì nhau nên chốc lát bầu không khí trong phòng chỉ còn tiếng quạt kêu.

Chiếc váy này đã được lấy số size nhỏ nhất nhưng khi Ý Noãn mặt vào lại vẫn còn rộng phần eo khá nhiều, Lâm Hi Hi nghĩ: " cô ấy gầy như vậy là vì khoảng thời gian khi trong tù sao?" - Tự nhiên cô có chút thương Ý Noãn.

Lần trước khi Lâm Hi Hi giúp Dạ Phong Đình tìm hiểu về Y Noãn cô đã đọc được rất nhiều lời xấu nói về cô ấy, nhưng khi gặp rồi Lâm Hi Hi cảm thấy những lời trên mạng nói chính là bịa đặt, là vì Ý Noãn đã thay đổi hay trước đây cô ấy đúng thật như vậy cũng chưa từng thay đối?

" Eo cô nhỏ thật " - Lâm Hi Hi bắt chuyện trước.

Ý Noãn ngại ngùng đáp: "Trước đây không nhỏ được như vậy"

Ý Noãn không nói rõ nhưng Lâm Hi Hi vẫn biết được Ý Noãn là đang nhắc đến lúc cô chưa vào tù.

"Để tôi lấy kẹo ghim cố định lại" - Chỉnh lại chiếc váy cho Y Noãn lúc này cô mới thấy chiếc váy do bản thân chọn thực sự rất hợp với Ý Noãn.



Nhìn bộ trang sức trên bàn, Dạ Phong Đình cũng đã dặn cô là nhớ đeo nó cho Ý Noãn không nhìn cũng biết bộ trang sức này đáng giá cỡ nào, Lâm Hi Hi rũ mắt che đi nỗi buồn trong mắt của mình.

Mọi thứ xong xuôi, Lâm Hi Hi dẫn Ý Noãn ra ngoài phòng khách, nơi mà Dạ Phong Đình và Vũ Lý đang ngồi đợi.

Thấy Y Noãn bước ra Dạ Phong Đình đứng bật dậy, cô xinh quá mọi thứ trên người Y Noãn đều hài hòà và rất hợp nhau, đứng trước mặt Ý Noãn anh cũng không thể rời mắt khỏi cô.

Mọi cử chỉ ánh mắt của Dạ Phong Đình, Lâm Hi Hi đều thấy rõ, cô chỉ có thể thất vọng đứng nhìn thực sự cũng rất muốn rời đi ngay bây giờ.

"Nếu không còn gì thì tôi đi đây" - Dạ Phong Đình thấy Lâm Hi Hi muốn rời đi chỉ nghĩ chắc cô mệt rồi, nên liền nói cảm ơn với cô rồi đồng ý cho Lâm Hi Hi rời đi.

" Ý Noãn cô thực sự rất đẹp " - Dạ Phong Đình không kiềm được cảm thán nói.

Y Noãn chỉ thấy ngại, cô cũng biết hôm nay mình rất khác mọi khi, nói đúng hơn đôi lúc cô thấy có chút giống dáng vẻ của ba năm trước nhưng khi nhìn kĩ thì mọi ngũ quan của cô đều rõ hơn không còn khuôn mặt bầu bĩnh giống trước.

Lúc Dạ Phong Đình và Y Noãn đến bữa tiệc từ thiện bữa tiệc cũng vừa mới bắt đầu, trên đường đến đây nói không lo là nói xạo, cô cũng rất hồi hộp nhưng đã đến giờ này có sợ cũng đâu thể quay về.

Quả nhiên như Dạ Phong Đình đoán trước, Y Noãn xuất hiện sẽ là tâm điểm cho tối nay.

Mỗi gia thế của anh thôi mọi người ngày hôm nay đã đều chú ý đến rồi, khi mà thấy cô gái bên cạnh anh tất cả mọi người đều tò mò đoán cô gái đó là ai?

Cả Hoàng Kì Văn, Dương Anh Kiệt và Lục Thế Nam đang đứng nói chuyện cũng phải ngước mắt lên nhìn theo lời bàn tán của mọi người.

Không chỉ ba người bất ngờ khi thấy Y Noãn lại ở đây hôm nay, mà cả Tố Giai Tuệ cũng bất giác bấu chặt vào tay của Lục Thế Nam, trong mắt cô ta không giấu nổi sự ganh ghét: " Tại sao cô ta lại xuất hiện ở đây "



Y Noãn vừa đến mọi người đã xì xào chú ý đến cô ấy, cô gái bên cạnh Dương Anh Kiệt ôm chặt tay anh nói:

" Uổng công người ta ăn mặc lộng lẫy như vậy, lại bị cô gái kia cướp mất "

Dương Anh Kiệt nhéo mũi cô gái đó nói: " Không phải còn anh ngắm bảo bối sao? Em lo cái gì "

Cô ta nghe anh nói vậy thì đánh yêu vào ngực Dương Anh Kiệt một cái, phũng phịu nói: "Anh đừng chọc người ta

Nhìn Hoàng Kì Văn, anh đùa đùa nói: "Anh còn có bảo bối để trêu đùa chứ nhưng Văn đến đây một mình thì tìm đâu ra người để trêu đùa "

Thấy Dương Anh Kiệt lôi mình ra, Hoàng Kì Văn chỉ nhẹ đáp: " Tôi đâu phải cặn bã như cậu mà đi trêu đùa, thấy

Nam cũng có người đi cùng nhưng đâu như cậu "

"Văn cậu quá đáng lắm, dám nói tôi cặn bã "

Hoàng Kì Văn nhún vai, xem điều mình nói là hiển nhiên.

Chỉ có mỗi Lục Thế Nam nãy giờ vẫn im lặng, khuôn mặt anh vẫn lạnh lùng như vậy cũng chả ai đoán được anh đang suy nghĩ cái gì.

Tố Giai Tuệ lén nhìn anh, cô ta muốn thăm dò thử khi anh thấy Ý Noãn như thế sẽ có biểu hiện như nào nhưng thực sự Lục Thế Nam lại lười biểu cảm, cô ta có nhìn đi nhìn lại nhiều lần thì cũng chả tìm được sự khác thường của anh.

Nhưng đôi mắt lại phản bội Lục Thế Nam, vì từ lúc nhìn thấy Ý Noãn đến bây giờ, Lục Thế Nam đều nhìn cô không rời mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.