Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Bởi vì “Lê gia diện thực” có danh tiếng ở ngự yến lầu, bán được rất nhiều, nên dĩ nhiên chỉ bằng hai người Lê Tố Phương và Lê Chấn Hoa là không thể làm kịp được, cần phải tăng thêm nhân viên, vì vậy nửa tháng trước, Long Tư Hạo đã để bọ họ tự tuyển người.
Bây giờ trong phòng bếp của “Lê gia diện thực” bọn họ từ hai người Lê Tố Phương và Lê Chấn Hoa đã tăng thêm thành mười người.
Mà tám người mới tuyển kia đều coi Lê Tố Phương và Lê Chấn Hoa là thầy.
Càng ngày càng nhiều thực khách gọi “Lê gia diện thực”, Lê Tố Phương Lê Chấn Hoa và tám học trò mà bọn họ chỉ dạy đều bận rộn từ sáng sớm cho đến tối mịt.
Vì vậy, lúc Lê Hiểu Mạn và Long Tư Hạo cùng đi tới phòng bếp với Lê Văn Bác, thì mười người trong phòng bếp đều đang bận rộn.
Lê Hiểu Mạn thấy bọn họ đều đang bận rộn, cô đứng ở cửa phòng bếp, không đi vào quấy nhiễu bọn họ.
Người đầu tiên chú ý đến cô là cậu của cô Lê Chấn Hoa.
Lê Chấn Hoa đội mũ đầu bếp, cả người mặc đồ trắng đi tới trước mặt Lê Hiểu Mạn và Long Tư Hạo, ông ta cung kính gật đầu với Long Tư Hạo: “Long tổng, Mạn Mạn, sao hai người lại tới đây tới?”
Lê Hiểu Mạn liếc nhìn Lê Tố Phương như không nhìn thấy cô mà vẫn còn nhồi bột, rồi cô nhìn về phía Lê Chấn Hoa, khẽ cười nói: “Cậu, cháu tới thăm cậu và mẹ, hai người đều khỏe chứ? Có mệt hay không?”
Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556966/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.