Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Thấy bọn họ rời đi, Hoắc Vân Hy nheo đôi mắt đã đỏ ngầu vì tức giận lại, tay phải của anh ta không làm được gì, tay trái nắm thật chặt, phát ra tiếng răng rắc vang dội, trong lòng anh ta hận không thể băm Long Tư Hạo thành từng mảnh.
Anh ta cho rằng chờ thân thể của anh ta khôi phục tốt hơn, anh ta có thể đoạt Lê Hiểu Mạn về lần nữa, lại không nghĩ rằng cô đã mang thai, là mang thai đứa con của Long Tư Hạo.
Nghĩ tới đây, anh hận đến nghiến răng nghiến lợi, lại hối hận sao lúc trước không biết quý trọng Lê Hiểu Mạn, mới để cho Long Tư Hạo lợi dụng mà xen vào.
Bây giờ, điều anh ta hối hận nhất chính là lúc trước vì Hạ Lâm, ngay cả đụng anh ta cũng không đụng vào Lê Hiểu Mạn, kết hôn một năm, cô vẫn còn trong trắng, mà sự trong trắng của cô vốn thuộc về anh ta, lại bị Long Tư Hạo đoạt đi.
Nghĩ tới đây, anh ta lại hối hận đến nỗi muốn ói ra máu.
Hoắc Nghiệp Hoằng ngồi ở trong xe thấy anh ta đứng tại chỗ mặt phủ đầu khói thuốc súng, ông ta uy nghiêm nhìn anh ta: “Không vào nổi xe?”
Hoắc Vân Hy cau mày lại, rồi mới để Lý Tuyết Hà đỡ ngồi vào trong xe.
Sau đó, Lý Tuyết Hà kéo Hạ Lâm cùng ngồi vào trong xe, mà Hoắc Nghiệp Hoằng và Hoắc Vân Hy đều không nói gì, giống như là thầm chấp nhận Hạ Lâm ngồi vào trong xe cùng bọn họ trở về Hoắc trạch vậy.
Nếu đổi lại một tháng trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-ga-kinh-hon-tong-giam-doc-xin-kiem-che/556965/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.