Cơ thể tôi bất giác cứng lại, trái tim tôi như bị vô số kìm cứng ghì chặt lại, cảm giác ngột ngạt dữ dội, đau đớn và run rẩy khiến tôi gần như đứng không vững.
Kiều Dĩ Thương đã nghĩ đến chuyện kết hôn với tôi.
Anh ta đúng là bụng dạ nham hiểm, bị tình dục làm xáo động tâm tư hết lần này đến lần khác.
Một người phụ nữ tham lam và độc ác với muôn ngàn tai tiếng xấu xa cũng làm cho trong đầu anh ta xuất hiện ý niệm như vậy.
Nghe tiếng đài phun nước phía sau lưng, tôi sững sờ nói.
“Cái gì là của tôi sớm muộn gì cũng quay về bên tôi, cả đời này tôi cũng dây dưa không nổi.”
Cô ấy nghi hoặc hỏi.
“Không phải cô đang dây dưa với anh ấy sao?”
Tôi ngẩng đầu nhìn lên ngọn đèn màu trắng trên nền nhà.
“Tôi dây dưa với anh ta không phải là vì chờ anh ta, mà là đang chờ đợi thời cơ.”
“Hiện tại thời cơ đã đến, bà Thường tự mua dây buộc mình, dùng thủ đoạn ti tiện để chèn ép cô, mà anh Thương hận nhất là cảm giác bị người ta lừa gạt, cô nói xem lần này kết cục của bà ta sẽ như thế nào.”
Tôi mỉm cười lắc đầu, một bức ảnh lóe lên trước mặt, bức ảnh đó khiến tôi bàng hoàng xúc động.
“Có một cục trưởng cảnh sát đã từng hỏi tình nhân của mình, nếu như ông ta mất chức, trở thành một người bình thường không quyền không thế thì có còn đi theo ông ta không. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-du/2157421/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.