Phó Lưu Âm đi theo bà Mục ra chỗ khác, Mục Kính Sâm cũng qua đó. Mục Thành Quân ở cách đó không xa, ngẩng lên nhìn, thấy Lăng Thời Ngâm ngồi ở xe lăn nhìn về phía hắn.
Hắn đi tiến lên vài bước hỏi: “Có mệt hay không?”
Lăng Thời Ngâm miễn cưỡng khẽ mấp máy môi: “Không sao.”
Mục Thành Quân đi ra phía sau cô ta, cúi người, hai tay vịn vào xe lăn của cô ta, ghé sát bên tai, nói: “Hôm nay bận rộn cả một ngày, nếu không chịu được thì nói cho tôi biết, tôi sẽ bế cô đi nghỉ ngơi.”
Người khác nhìn thấy dáng vẻ này của người đàn ông, đương
nhiên là muốn khen ngợi: “Tình cảm của vợ chồng Mục tiên sinh thật tốt, khiến cho người khác ước ao.”
Mục Thành Quân khẽ cười: “Chủ yếu là người vợ tốt, hiền lành, tài giỏi.”
Trong lòng Lăng Thời Ngâm chua xót khổ sở không ngớt, thế nhưng nét mặt lại mang theo nụ cười, ngón tay của Mục Thành Quân gõ nhẹ ở xe lăn, đây không phải là thứ Lăng Thời Ngâm mong muốn sao?
Đúng vậy, mong muốn của cô ta chỉ đơn giản là những điều này, thích có được ánh mắt hâm mộ của người khác. Lăng Thời Ngâm khẽ nhếch môi, quay đầu lại liếc nhìn Mục Thành Quân.
“Ông xã à, em nào tốt như anh nói đâu chứ?”
Mục Thành Quân nở nụ cười châm biếm, chỉ là ý cười như vậy, người khác cũng không nhận ra được.
Người đàn ông vừa nãy ăn một miếng bánh ga-tô nhỏ, người phụ nữ trung niên từ phòng khách chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121606/quyen-4-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.