Bà Mục ngồi ở trong sô pha, cũng không nói lấy một câu, Mục Kính Sâm và Phó Lưu Âm nhìn nhau mắt, anh khẽ nhíu mày, thấy Mục Thành Quân đang đi tới sô pha.
“Mẹ, đừng lo lắng.”
Bà Mục khẽ thở dài: “Gần đây thực sự là nhiều chuyện xảy ra, từ sau khi ba con đi…”
“Mẹ, đừng nghĩ ngợi nhiều như thế.”
“Thành Quân, con thực sự định mặc kệ Thời Ngâm sao?”
Mục Thành Quân ngồi vào bên cạnh bà, ngẩng lên nhìn thấy chân của Phó Lưu Âm.
“Nếu như cô ấy thật sự muốn bắt cóc con gái Tưởng Viễn Chu, mẹ cho rằng, nhà họ Tưởng sẽ bỏ qua cho cô ấy sao?”
“Nhưng dù gì nó cũng là dâu con nhà họ Mục, nó nói đúng, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài, nhà họ Mục cũng đâu còn thể diện nữa?”
“Trước pháp luật, mọi người đều bình đẳng.”
Phó Lưu Âm không có gì để nói, cô đứng một lúc, sau đó lên lầu.
^_^(Truyện được edit bởi NCU Team – Ngự Cảnh Uyển)^_^
Ngày hôm sau.
Nhà họ Mục có hai người khách quen tới, lúc Phó Lưu Âm xuống lầu, chợt nghe thấy dưới lầu có tiếng nói chuyện truyền đến.
“Thành Quân, bất luận thế nào thì con cũng phải mau cứu Thời Ngâm.”
Phó Lưu Âm mang dép, tiếng bước chân rất khẽ, đi tới thì thấy ông bà Lăng đều tới, hôm nay Lăng Thời Ngâm xảy ra chuyện như vậy, nhất định là bọn họ ngồi không yên.
Bà Lăng ngẩng đầu nhìn thấy cô, trong ánh mắt bắt đầu nảy sinh những tia hận thù, Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121563/quyen-4-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.