Sắc mặt Tưởng Đông Đình vẫn không thay đổi, Tưởng Viễn Chu nở nụ cười trào phúng.
“Ba, Hứa Ngôn không thù không oán với ba, vậy mà ba còn muốn hại cô ta.”
“Có ý gì?”
“Tình hình gần đây của cô ta, lẽ nào ba không biết sao?”
Tưởng Đông Đình quay mặt đi, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt Hứa Tình Thâm.
“Rốt cuộc, thì chẳng ai tốt bằng người phụ nữ này phải không?”
“Nếu ba biết vậy, cần gì phải vẽ vời cho thêm chuyện?”
Tưởng Viễn Chu dẫn Hứa Tình Thâm tới đây, đã nói lên việc chuyện của Hứa Ngôn đã bại lộ, kỳ thực từ sau khi Tưởng Viễn Chu bị bắt cóc trở về đến nay, Tưởng Đông Đình cũng không ôm bao nhiêu hy vọng với Hứa Ngôn.
“Đúng, người do ta tìm, xem ra nhất định là phương diện nào đó cô ta còn thiếu sót, nếu không, cũng sẽ không có kết quả như vậy.”
Hứa Tình Thâm ở bên cạnh nói xen vào: “Sao anh không nói cho em biết là sẽ tới đây? Nếu anh nói sớm, em không sẽ tới.”
“Tới chơi thôi, trước đó Hứa Ngôn bị em đùa quay mòng mòng, chẳng lẽ em không hiếu kỳ, liệu nhà họ Tưởng còn giấu ai đó nữa hay không?”
Hứa Tình Thâm đưa tay đặt vào lòng bàn tay Tưởng Viễn Chu.
“Anh dẫn em đến nơi này, còn không phải là bởi vì ông ấy tìm Hứa Ngôn để tiếp cận anh, anh không nuốt trôi cơn giận này.”
“Em cứ nói đi?”
“Không cần phải tức giận làm gì, cho dù sau này phụ nữ tới gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sac-dep-kho-cuong/2121564/quyen-4-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.