Nhớ tới cái chết của Y Nhiên, trong lòng Cố Mạc trở nên lãnh lẽo cứng rắn.“
Yêu?
Hận còn không hết!
Anh bỏ con tôm vào trong bát của Tiếu Nhiễm, giọng cứng ngắc nói:”Ăn đi!”
Tiếu Nhiễm cảm động, nghĩ Cố Mạc có lẽ vẫn còn một chút gì đó thích cô, thấy cô đảo mắt anh liền trở lại thành một tảng băng lạnh lẽo, lòng cô nhưlập tức rơi xuống hố sâu.
Anh làm sao có thể quên đi Tưởng Y Nhiên?
Cố Nhiên cúi đầu hỏi em gái:”Cố Tương, đây là tình trạng gì vậy?”
“Chắc là cãi nhau. Đừng lo lắng quá, đầu giường ầm ĩ cuối giường lại hòa hợp, anh mình lại không muốn Tiếu Nhiễm chịu uất ức.” Cố Tương hạ giọng, thì thầm với Cố Nhiên.
Cố Nhiên bĩu môi:”Anh mình tâm tư thật khó đoán.”
“Không có việc gì đâu. Chị dâu nhỏ cứ làm nũng là được rồi.” Cố Tương nhìn qua Tiếu Nhiễm, mắt cười nói. Nếu cô là đàn ông, nhất định sẽ không cựtuyệt một người vợ khêu gợi đáng yêu như vậy làm nũng với mình.
Cô tin Tiếu Nhiễm!
Tiếu Nhiễm cảm thấy ánh mắt của mọi người đều hướng vào mình, liền nuốt thức ăn không được tự nhiên, đứng dậy nói:”Em no rồi. Mọi người cứ từ từăn.”
Nói xong, cô chạy ra khỏi nhà ăn như đang đi chạy nạn, nhanh chân lên lầu.
“Anh cũng ăn no rồi.” Cố Mạc nhìn Tiếu Nhiễm rời đi, cũng buông đũa xuống rời đi.
Nhìn thấy Cố Mạc đuổi theo, Chu Cầm nghi hoặc cắn đũa:”Chuyện gì đang diễn ra vậy?”
“Anh ấy kín miệng quá hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239428/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.