“Tùy tiện!” Cố Mạc để lại những lời này, lại không mở miệng.
“Anh, tùy là có ý gì? Chẳng lẽ tổ chức ở trên đường cái anh cũng không có ý kiến?” Cố Tương khiêu khích nhìn Cố Mjac.
Cô đi sưu tầm dân ca có nhìn thấy qua những loại hôn lễ nông dân này, ởtrên đường lớn đặt cái lều, một đám người ngồi trong lều ăn cơm. Trờilạnh đồ ăn rất nhanh bị lạnh. Tuy bữa tiệc như vậy rất náo nhiệt, nhưnglà rất mất vệ sinh, rất đơn sơ.
“Em dám thì anh không có ý kiến.” Cố Mạc không sao cả trả lời.
“Không dám!” Cố Tương làm nũng cười nói: “Ăn cơm, ăn cơm, đói quá!”
Lúc ăn cơm, ánh amwts của Cố Tương chỉ chình chằm chằm Cố Mạc và Tiếu Nhiễm, hương vị thăm dò rất nặng.
“Anh, có phải hai ngày nay anh không chạm vào chị dâu, nhịn đến hỏng rồi à?” Cố Nhiên nghi ngờ hỏi.
Phản ứng của Tiếu Nhiễm là trực tiếp nuốt thịt gà còn chưa nhai nát trong miệng vào, sau đó bị nghẹn đến ho khan.
Cố Mạc nhìn Tiếu Nhiễm kìm nén đến đỏ cả mặt, đứng lên đi đến bên cạnh cô, dùng lực vỗ lưng cô. Mãi đến khi cô khạc được thịt gà ra, anh mới nhẹnhõm thở một hơi, chuyển chén nước cho Tiếu Nhiễm.
“Cảm ơn.”
Tiếu Nhiễm cảm kích nhìn anh.
Anh còn chưa tuyệt tình đến mức bỏ mặc cô.
Cô nên cao hứng sao?
Lại nhìn thấy con ngươi lạnh lùng của anh khi đó, cô không có cách nào mừng thầm.
Đại khái là anh chỉ không muốn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239430/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.