“Nhưng cho hai đứa cử hành hôn lễ là ý của bà.” Bà nội cười nói.
“A?” Tiếu Nhiễm choáng váng. Cô cho rằng có thể đi thuyết phục bà nội, không nghĩ tới chủ ý này vốn dĩ là của bà nội.
“Đứa nhỏ này. Cháu cứ ngoan ngoãn làm cô dâu mới đi. Cố Mạc đã có bà nội, nó không dám phản kháng.” Bà nội nhẹ nhàng vuốt tóc Tiếu Nhiễm, cưng chiều nói.
“Nhưng là... nhưng là...” Tiếu Nhiễm lo lắng liếm môi, không biết còn có thêm lý do gì để thuyết phục bà nội.
Mà bà nội cực kỳ thông minh, dường như đã đoán ra được Cố Mạc mới là nguyên nhân chính không muốn cử hành hôn lễ.
“Mấy năm nay Cố Mạc vẫn chấp nhất với chuyện báo thù, bà với ba nó khuyên nó rất nhiều lần. Bà biết hận thù của nó với ba cháu không thể tiêu tantrong một chốc được. Nó không chịu kết hôn là vì không muốn gọi kẻ thùlà ba. Nha đầu, cừu hận trong lòng nó cần tình yêu của cháu để xóa đi.”Bà nội ôm lấy cô, ảm đạm nói.
Tiếu Nhiễm chua xót ghévào trong lòng bà nội, không biết nói gì cho phải. Trước kia khi Cố Mạckhông biết sự thật, cho nên chỉ là không chịu gọi ba, nhưng hiện tạingười anh hận vô cùng, chính là cô.
Cô không có tự tin như thế, có thể dùng tình yêu để cảm hóa Cố Mạc, để cho anh không hận chính mình nữa.
Cô có thể làm chỉ là chuộc tội.
...
Cố Nhiên đẩy cửa phòng ngủ ra, đi đến trước mặt Cố Mạc, không kiềm chếđược ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239411/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.