“Chuyện của hai người thì em cũng không làm gì được. Anh. Anh hãysuy nghĩ cho kỹ, anh rốt cuộc muốn gắn bó thế nào với cuộc hôn nhânnày.” Cố Nhiên nói xong liền đi ra ngoài, khi anh mở cửa thì nhìn thấyTiếu Nhiễm chứa chan nước mắt đang đứng ở ngoài cửa, lập tức sửngsốt,”Chị dâu nhỏ.”
Tiếu Nhiễm sau khi bị nhìn thấy, liền dùng sức lau nước mắt, sau đó nở nụ cười chua xót:”Chắc anh đã biết emđã làm ra chuyện xấu xa gì?”
“Cái này….Chị đừng nghĩnhiều quá. Nghe anh em giải thích rõ.” Cố Nhiên lo lắng nhìn Tiếu Nhiễm. Anh cũng không biết làm thế nào mới tốt. Theo tính cách của anh trai,tuyệt đối sẽ không tha cho người hại chết Y Nhiên. Nhưng không ngờ đólại chính vợ của anh ấy! Hi vọng anh ấy đừng để tâm vào những chuyện vụn vặt.
Cố Mạc nhìn thấy Tiếu Nhiễm, gương mặt lãnh khốc lộ ra tia đau lòng:”Cố Nhiên, nên làm gì thì làm đi!”
“Tu mười năm mới được chung thuyền, tu trăm năm mới nên duyên vợ chồng. Cóthể ở cùng với nhau chính là duyên phận. Anh, đạo lý lớn này anh biếtrõ.” Cố Nhiên cười hai tiếng, liền nhanh chân rời đi.
Tiếu Nhiễm đi vào phòng, căng thẳng đi đến trước mặt Cố Mạc:”Chú, thật xin lỗi. em không thể khuyên được bà nội.”
“Quên đi! Dù sao cũng chỉ có hình thức!” Cố Mạc phiền chán nói. Cố Nhiên nóirất đúng, anh cũng không thể nói thêm nữa. Giấy đăng ký kết hôn đã lấyrồi, sao phải làm ra cái hôn lễ rối rắm kia? Chẳng qua chỉ là hình thức. Anh chỉ cần không thương Tiếu Nhiễm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239406/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.