Cố Mạc không buông Tiếu Nhiễm ra, ngược lại đặt mâm xuốngtrước, sau đó ngồi xuống, đặt cô lên trên chân mình, nhàn nhã vòng tayqua người cô cắt bò bít tết.
“Em cũng đói bụng!” TiếuNhiễm thấy Cố Mạc cắt một miếng bò bít tết rồi thả vào miệng mình, đangthương tội nghiệp nháy mắt, dùng lực nuốt từng miếng nước bọt.
Cố Mạc làm bò bít tết xem ra ngon quá.
Cố Mạc tà tà nhếch môi cười: “Muốn ăn không?”
Tiếu Nhiễm dùng lực gật đầu một cái. Tiêu hao thể lực cả đêm, bọn họ đói đến nỗi ngực dán vào lưng rồi.
“Há mồm!” Cố Mạc đổi hướng của dĩa ăn, đưa tới bên môi Tiếu Nhiễm, vẻ mặt cưng chiều ra lệnh.
Tiếu Nhiễm vui vẻ cắn thịt bò, tươi cười trên mặt lập tức sáng lạn như ánhmặt trời. Cô vừa ăn vừa giơ ngón cái lên với Cố Mạc: “Ăn ngon!”
Cố Mạc nhàn nhạt cười một lần nữa ôm chặt lấy cô, cầm tay cô cắt bò bít tết.
Rốt cuộc cũng lấp đầy cái bụng, Tiếu Nhiễm nhét vào bên miệng Cố Mạc: “Anh cũng ăn đi.”
“Anh càng muốn ăn...em” Cố Mạc cười cắn bò bít tết, từ từ nhấm nuốt.
“Lại không ăn cơm đi, em không đút anh nữa.” Tiếu Nhiễm chống nạnh, hung hãn ra lệnh.
Cố Mạc không hề xem nhẹ phiếm hồng trên mặt Tiếu Nhiễm, môi mỏng dần nhếch lên 15 độ, tà tà cười nói: “Nha đầu không tâm can! Anh vừa đút em ănno!”
“Ngậm miệng!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt che môi Cố Mạc.
Khi nào thì anh trở nên như vậy?
Cái mặt tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239179/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.