Bà nội Cố nằm trên giường, nói với con trai đang châm cứu chomình:”Bữa tối liên hoan đã chuẩn bị xong chưa? Cố Nhiên và Chu Cầm đãmời hết nhà thông gia chưa? Bao nhiêu túi quà? Lần đầu chính thức gặpmặt, đừng để mất cấp bậc lễ nghĩa.”
“Mẹ, tất cả đều được bố trí rất tốt rồi, mẹ không cần để tâm quá. Quà cưới là đích thân Tiểu Mạc gọi, chắc chắn nó sẽ không thất lễ đâu.” Cố Hoài Lễ châm kim vàođầu gối mẹ mình, sau đó nhẹ nhàng miết cây kim, kích thích giây thầnkinh mẫn cảm.
“Tiếu Mạc gói thì mẹ an tâm. Nó thương vợ như vậy, không thể thiếu được.” Bà nội Cố hài lòng nở nụ cười.
Nửa giờ sau, Cố Hoài Lễ rút hết kim châm trên người bà nội Cố ra, bỏ vàomột cái hộp nhỏ chuyên dùng đựng kim:”Mẹ, để con gọi giúp việc giúp mẹmặc quần áo.”
Bà nội Cố ngồi dậy, gật đầu với con trai.
Chỉ chốc lát sáu, thím Vương liền đi vào, quan tâm hỏi:”Lão phu nhân, hôm nay bà muốn mặc gì?”
“Cái móc bên trái có treo một bộ sườn xám, thím lấy ra đây, để tôi xem còn mặc được nữa không?” Bà nội Cố cười dặn dò.
“Lão phu nhân mấy năm nay không hề lên cân, nhất định mặc vừa.” Thím Vương lấy lòng nói.
Với sự trợ giúp của thím Vương, mặc bộ sườn xám vào, sửa sang lại chỉnh tề rời khỏi phòng ngủ.
Trong phòng khách sớm đã kín người ngồi.
“Mẹ, chúng ta đi trước thôi. Cũng không nên để người nhà họ Tiếu chờ chúngta.” Chu Cầm chào đón, thay người giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239177/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.