Sau một lúc lâu, anh gian nan ngồi xuống, xoa xoa mái tóc Tiếu Nhiễm nói: “Anh đi nấu cơm.”“Anh để dì quản gia nghỉ mấy ngày?” Tiếu Nhiễm nghe Cố Mạc nói muốn nấu cơm, liền tò mò hỏi.
”Một tuần.” Cố Mạc nói xong liền đứng dậy rửa mặt.
Tiếu Nhiễm nằm úp sấp trên giường, cắn ngón tay. Cố Mạc cho dì quảngia nghỉ một tuần, có nghĩa là 4 đến 5 ngày nữa chỉ anh và cô ở nhà. Anh khi đó muốn ôm thì ôm, muốn hôn thì hôn, chẳng cố kỵ điều gì cả.
Cái tên sắc lang này!
Cũng đã 30 tuổi rồi, sao vẫn còn....mạnh như vậy!!
Nếu cứ tiếp tục thế này, rồi sẽ có ngày cô cũng không thể chịu đựng nổi mất!
Hay là cô thử biến mất vài ngày xem thế nào nhỉ?
Rửa mặt qua loa, Tiếu Nhiễm mặc một thân quần áo thể thao đi xuống lầu, liền nghe thấy thanh âm Cố Mạc bận rộn trong phòng bếp.
Cô đứng ở cửa, lặng lẽ thò đầu vào bên trong, nhìn thấy anh đang ránthịt bò, trên người đeo một chiếc tạp dề. Cho dù là đầu bếp ngày xưacũng không thể đẹp trai xuất sắc như anh được.
Nếu không phải tai nạn xe cộ năm đó, cô và anh cũng sẽ không thể tham dự vào cuộc đời nhau như thế này.
Cô cắn môi dưới nhìn bóng lưng anh tuấn của anh, nhìn tới ngẩn người.
Nếu năm đó ông trời cho cô lựa chọn lại một lần nữa, cô vẫn sẽ khẳngđịnh không chút do dự mà chọn “Tai nạn xe cộ, gả cho Cố Mạc”, mà khôngchọn “Không có tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239180/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.