Sự đố kỵ của cô cuối cùng đã không hãm hại được Tiếu Nhiễm, ngược lại còn làm cho mẹ mất việc.
Cô hiện tại cực kỳ hối hận.
Không có tiền thì làm sao bây giờ?
Mẹ đã yêu thương cô như vậy.
Hai mẹ con nương tựa nhau sống một cuộc sống ấm áp là tốt rồi.
Nhưng lúc này, chính cô đã làm hỏng sự ấm áp đó.
Cô phải đi tìm Tiếu Nhiễm, xin lỗi cô ấy.
Chỉ cần Tiếu Nhiễm đồng ý để mẹ trở lại làm, muốn cô làm gì cũng được.
“Giai Tuệ! Về ngay!” Giọng nói lo lắng của Lý Á Lệ truyền đến từ phía sau.
Vương Giai Tuệ quay đầu lại, kiên định nói với mẹ:”Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ cầu xin Tiếu Nhiễm đổi ý.”
“Có oan ức đến mấy mẹ cũng không quan tâm.” Lý Á Lệ la lớn.
Ngay từ đầu bà không muốn nói chuyện mình bị từ chức cho con gái là vì không muốn con gái chịu ấm ức, thay nó đi cầu xin Tiếu Nhiễm. Mẹ con bọn họtuy nghèo nhưng không thể không có tự trọng.
Hồi trướcchồng bà ly hôn mà không hề do dự lưu luyến, bà không nói hai lời liềnôm con gái rời khỏi ngôi nhà đó. Nhiều năm như vậy, cho dù có khổ sở đến đâu bà cũng chưa bao giờ trở về cầu xin người chồng trước.
Bà thề sẽ nuôi dưỡng con gái thành người, không để cho nó chịu một chút ấm ức nào.
“Mẹ, con không ấm ức. Việc này là do con gây nên, con đáng bị trừng phạt.”Vương Giai Tuệ nói xong, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239122/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.