“Cô gái kia nói tên là Vương Giai Tuệ!”“Vương Giai Tuệ?” Tiếu Nhiễm nhếch miệng cười trào phúng.
Nhanh như thế đã đến rồi?
Xem ra cô đã đánh trúng điểm yêu của Vương Giai Tuệ.
”Đi cùng cô gái đó còn có một vị phu nhân nói là mẹ của cô ấy!” Bảo vệ khẩn trương thêm một câu.
Tiếu Nhiễm quay đầu liếc mắt nhìn Cố Mạc một cái, cười hỏi: “Anh muốn gặp hay không?”
Cố Mạc xoa đầu Tiếu Nhiễm, cưng chiều cười nhẹ: “Tùy em!”
”Em muốn thử xem hai mẹ con họ có bao nhiêu thành ý!” Tiếu Nhiễm quay đầu nói với bảo vệ, “Cho hai mẹ con họ vào!”
Sau khi bảo vệ rời đi, Tiếu Nhiễm ôm hông Cố Mạc, nói: “Cố Mạc, nếubiểu hiện của mẹ con họ thành khẩn thì anh để mẹ cô ta được phục chứcđi! Em cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt. Bà ấy cũng là bà mẹ đơnthân, nuôi cô ta lớn cũng không dễ dàng!”
”Hiểu chuyện như vậy sao?” Cố Mạc hôn nhẹ lên đỉnh đầu Tiếu Nhiễm, cười vui vẻ.
”Em cũng không muốn tiếp tục bị người khác hại, cũng không ác độc!Tùy thuộc vào đối phương là ai thôi!” Tiếu Nhiễm nhăn mũi một chút.
”Như vậy là tốt! Thưởng phạt phân minh!” Cố Mạc vò rối tóc Tiếu Nhiễm.
Tiếu Nhiễm lập tức đẩy bàn tay to của Cố Mạc ra, bất mãn kháng nghị:“Anh làm rối tóc người ta như vậy bị người khác thấy còn tưởng rằngchúng ta vừa làm chuyện gì không thể cho người khác biết được đó!”
Cố Mạc bị lời của Tiếu Nhiễm chọc cười, càng xoa tóc Tiếu Nhiễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239121/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.