“Mẹ, sao mẹ không ăn cơm?” Vương Giai Tuệ nhìn thấy mẹ làm cơmxong, chưa ăn một miếng nào đã an vị trước máy tính làm việc, bỏ chạyqua đó quan tâm hỏi.
“Mẹ không ăn được, con ăn đi, mẹ đi phân loại mấy cái sơ yếu lí lịch.” Lý Á Lệ nói xong, liền đăng ký thông báo tuyển dụng trên trang web, bắt đầu tìm kiếm công việc thích hợp cho mình.
“Mẹ sao mẹ lại chỉnh lý lịch?” Vương Giai Tuệ khẩn trương ngồi xuống trước mặt mẹ: “Chẳng lẽ mẹ bị khai trừ khỏi công ty rồi?”
“Mẹ không muốn làm nữa nên từ chức.” Lý Á Lệ vỗ tay con gái, ý bảo cô đi ăn cơm.
“Mẹ, có phải chồng của Tiếu Nhiễm đuổi việc mẹ không?” Vương Giai Tuệ táinhợt mặt hỏi. cô càng sợ cái đó hơn. Tiếu Nhiễm cũng quá ngoan độc, côchỉ khiến cho Tiếu Nhiễm gặp chút chuyện, Tiếu Nhiễm đã để chồng của côta sa thải mẹ cô.
“Tiếu Nhiễm?” Lý Á Lệ nhớ tới tronglời nói của Cố Mạc, nhíu mày một chút. Hóa ra vợ của Cố tổng quen vớicon gái mình, xem ra không phải Cố tổng âm ngoan, mà là con gái của bàthật sự đã trêu chọc người ta: “Con đã làm gì cô ấy?”
“Mẹ, con không biết chồng của nó là tổng tài của Mạc Y. Nếu biết, con chắcchắn sẽ không giúp Hạ Minh giáo huấn cô ta, cho thuốc vào cơm của côta.” Vương Giai Tuệ khóc xin lỗi mẹ: “Mẹ, đều là con không ngoan, hại mẹ bị đuổi việc.”
Lý Á Lệ ôm con gái vào trong lòng, dịudàng nói: “Biết sai là tốt rồi, dù sao cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2239123/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.