Tiếu Nhiễm tự giác biết mình đấu không lại Lynda liền há mồm: “Nói thế tôi cũng…”
Tiếu Nhiễm làm một động tác kéo giấy niêm phòng, cũng bắt đầu cúi xuống ăn cơm.
Cố Mạc cưng chiều vuốt đầu cô, cũng không nói nữa.
Sau khi ăn xong, Lynda đề nghị đi khiêu vũ, Cố Mạc lập tức lắc đầu từ chối: “Tiếu Nhiễm còn có kỳ thi, tôi phải đưa cô ấy về.”
“Đưa?” Lynda lặng đi một chút: “Cố Tổng, anh còn muốn đưa Tiếu Nhiễm quay về Tiếu gia?”
“Phải!” Cố Mạc im lặng vài giây, trầm trọng nói: “Trước mắt còn chưa trấn an được bác gái, tôi sẽ không đón Tiếu Nhiễm về. sự kiên trì của ba vợ cũng có đạo lý.”
“Cố Mạc, là em làm anh khó xử.” Tiếu Nhiễm dựa sát vào trong lòng Cố Mạc, tràn ngập xin lỗi nói.
Nếu Cố Mạc thích cô gái khác, phu nhân Tưởng nhiều lắm chỉ không quá vui vẻ, nhưng không có lý do gì để ngăn cản anh lấy vợ. dù sao Tưởng Y Nhiên cũng đã chết.
Nhưng là bởi vì cô đã đâm chết Tưởng Y Nhiên, hại bác trai Tưởng tự sát, cho nên phu nhân Tưởng ngăn cản là đúng lý hợp tình, mà Cố Mạc thì không có cách nào nhẫn tâm bỏ mặc cả.
Thân phận của cô thật sự là một sự tồn tại rất mẫn cảm.
“Đừng nghĩ nhiều, giao cho anh!” Cố Mạc dùng sức nắm chặt tay cô, cổ vũ cười nói.
Hôm nay bác gái Tưởng không khống chế được, có gì đó khác thường. có lẽ, anh nên để lúc nào bà ấy ở trạng thái bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238628/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.