“Anh về sớm một chút!” Tiếu Nhiễm ghé vào cửa kính xe, nói với Cố Mạc,”Chú ý an toàn!”
Cố Mạc ôm lấy cổ Tiếu Nhiễm, hôn mạnh cô một cái:”Nhớ mơ thấy anh! Gọi cho anh đấy!”
“Ok!” Tiếu Nhiễm khẽ cười cam đoan.
Cố Mạc lúc này mới buông Tiếu Nhiễm ra, nhìn cô đứng thẳng lên nói:”Vào nhà đi!”
Tiếu Nhiễm lưu luyến không rời khoát tay áo, rồi mới đeo cặp sách vào nhà.
Tiếu Lạc đứng bên cạnh Tiếu Bằng Trình, nghển cổ nhìn ra ngoài:”Chị con cũng quá không hiểu chuyện. Hoặc là cùng Cố Mạc trở về, hoặc là cùng ly hôn. Như vậy nhà chúng ta cũng không bị liên lụy mà mất mặt!”
“Con nói linh tinh cái gì đấy? Tiếu Nhiễm vẫn còn là con dâu của nhà họ Cố! Cho dù nó và Cố Mạc thuê phòng khách sạn bị phóng viên bắt được, cũng chẳng có gì to tát cả!” Tiếu Bằng Trình bực mình trừng mắt nhìn Tiếu Lạc liếc mắt một cái.
“Bằng Trình, ông còn để ý đến chuyện tôi gọi phóng viên ập đến khách sạn? Đó cũng là do chính ông đồng ý!” Dương Nguyệt Quyên lập tức chạy nói, nói thay con gái.
“Đúng! Là tôi đồng ý! Đó là chuyện đáng xấu hổ cuối cùng tôi làm trong đời. Tình yêu có thể hóa giải hận thù, nhưng không nhất thiết phải dùng phương thức xấu xa như vậy. Nếu Tiếu Nhiễm và Cố Mạc từ đầu gặp nhau theo một cách khác, nói không chừng sẽ hạnh phúc hơn bây giờ rất nhiều.” Tiếu Bằng Trình đau lòng nói.
“Theo một cách khác? Ông nghĩ Cố Mạc sẽ yêu kẻ thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2238626/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.