Editor: Chi Misaki
Chu Cầm sau khi kiểm tra xong cho Tiếu Nhiễm, liền nhẹ giọng hỏi: "Có đau không?"
Tiếu Nhiễm cau mày, khẽ gật đầu.
Nhìn đến mẹ chồng, nước mắt cô liền ngừng không được mà tràn mi.
Chu Cầm cho cô một nụ hôn thân thiết của người mẹ.
Chu Cầm ngồi ở bên giường, nhẹ vỗ về mái tóc dài của Tiếu Nhiễm: "Đứa nhỏ đáng thương."
"Mẹ!" Tiếu Nhiễm khống chế không nổi, nhào vào lòng Chu Cầm.
"Mẹ sẽ không biện hộ cho Cố Mạc. Con không cần tha thứ cho nó. Đàn ông mà bạo hành như thế, tất phải trừng phạt thích đáng!" Chu Cầm vì Đại Nghĩa Diệt Thân, nghiêm túc nói.
"Mẹ..." Tiếu Nhiễm ủy khuất ôm lấy Chu Cầm."Baby không còn."
"Con còn trẻ." Chu Cầm vừa vỗ lưng Tiếu Nhiễm, vừa an ủi cô."Về sau vẫn còn cơ hội."
"Không còn cơ hội nữa rồi!" Tiếu Nhiễm nén lệ nói, "Mẹ, con muốn ly hôn. Xin mẹ hãy tha thứ cho con."
"Ly hôn?" Chu Cầm hoảng sợ, "Trừng phạt thôi là đủ rồi. Không cần phải ly hôn chứ?Người một nhà chúng ta đều rất thích con."
"Con không còn cách nào có thể tiếp tục sống với anh ấy nữa." Tiếu Nhiễm kiên trì, "Người anh ấy yêu duy nhất vẫn là Tưởng Y Nhiên.Mà con ở trong mắt anh ấy cùng với Tưởng Y Nhiên mãi cũng chỉ là một tội nhân. Không bằng để cho con rời đi, anh ấy sẽ được tự do. Anh ấy muốn yêu Tưởng Y Nhiên như thế nào cũng được, cũng không cần bận tâm đến con nữa." Tiếu Nhiễm càng nói càng khổ sở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237336/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.