Editor: Nhã Y Đình
Cố Mạc vẫn ở ngoài phòng bệnh của Tiếu Nhiễm, không chịu rời đi dù một bước.
Anh vẫn ôm hi vọng, hi vọng Tiếu Nhiễm có thể tha thứ cho anh, đồng ý gặp anh một lần. Ngay cả bác sĩ phụ trách đến, liên tục cưỡng chế, khuyên nhủ anh trở về phòng bệnh nhưng anh vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.
Rốt cuộc đến ngày thứ ba, anh ngất xỉu ở ngoài phòng bệnh.
Nghe thấy Giai Tuệ nói anh té xỉu rồi bị đưa về khoa chỉnh hình. Tiếu Nhiễm đau lòng không thôi.
Bây giờ anh mới nói hối hận, những thương tổn cô phải chịu kia cũng không giảm bớt được.
Ly hôn không chỉ là sự giải thoát cho anh, còn cho cả cô nữa.
Cố Mạc bị bác sĩ canh chừng, ngay cả phòng bệnh cũng không cho phép ra.
Anh lo lắng gọi điện thoại. "Mau đến đón tôi! Ngay bây giờ!"
"Vâng!"
Nửa tiêng sau, một đám người mặc áo đen vọt vào khoa chỉnh hình, giúp đỡ Cố Mạc rời đi.
Sau khi Cố Nhiên biết tin, bất đắc dĩ nhún vai: "Thật sự là liều chết!"
"Làm sao bây giờ?" Bác sĩ Lưu nhìn Cố Nhiên, không biết làm gì cho tốt.
Vết thương của Cố Nhiên vẫn cực kỳ nghiêm trọng, bây giờ lại trốn viện, nếu như nhiễm trùng, sốt cao thì làm sao bây giờ?
"Để tôi lo cho!" Cố Nhiên vỗ bả vai bác sĩ Lưu, cười nói, "Tuy tôi là bác sĩ Mông Cổ không phải là bác sĩ khoa não, nhưng vẫn là bác sĩ cứu người mà!"
"Bác sĩ Mông Cổ?" Bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237335/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.