Sau khi biết Tiếu Lạc hại chết ba vợ, lại thiết kế muốn hãm hại chính mình, vẻ mặt Cố Mạc khiếp sợ, nhưng đang nhìn thấy cảnh sát cung cấp một đoạn camera khác, vẻ mặt của anh lại càng không dám tin.
Lại là Ưng Mẫn.
Anh nên sớm đoán được chuyện Ưng Mẫn có liền quan đến việc bác gái nhảy lầu, lại không nghĩ rằng đây là một tay cô tạo ra.
Ưng Mẫn vậy mà giở trò thôi miên.
Cô không chỉ thôi miên bác gái, mà còn thôi miên Tiếu Nhiễm.
Thảo nào cô ấy nói mình là hung thủ giết người, nói bác gái là do một tay cô ấy đẩy xuống lầu.
Bởi vì cô ấy bị Ưng Mẫn thôi miên.
Không biết hiện giờ cô ấy đã khôi phục lý trí chưa, vẫn cho mình là hung thủ thật sao?
Không được!
Anh nên nói cho cô biết, cô là vô tội!
“Cảm ơn!” Cố Mạc chân thành nói cảm ơn với cảnh sát, sau đó vội vã rời đi.
Lúc trở lại bệnh viện, nhìn thấy Cố Nhiên và Giai Tuệ đi ra khỏi phòng bệnh, anh lập tức đi qua: “Tiếu Nhiễm tỉnh chưa?”
“Anh cả, anh còn sống?” Cố Nhiên nhìn thấy dù sắc mặt của Cố Mạc nhợt nhạt, lại coi như có tinh thần, liền cười trêu chọc.
Cố Mạc lạnh lùng nhìn Cố Nhiên: “Em hi vọng anh chết à?”
“Thay trời hành đạo.” Cố Nhiên trêu tức cười nói.
Cố Mạc khẽ hừ một tiếng, liền đẩy Cố Nhiên ra, xông vào phòng bệnh.
“Anh cả, Tiếu Nhiễm nói không muốn thấy anh.” Vương Giai Tuệ còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237333/chuong-1342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.