Editor: Quỷ Quỷ
Âm thanh phanh khẩn cấp vang lên thì Tiếu Nhiễm đã bị chiếc xe đâm ngã xuống.
Cô đau đến ngã nhào xuống đất.
Trần Lương vội vàng nhảy xuống xe, kinh hoảng chạy đến bên cạnh Tiếu Nhiễm, nâng cô dậy nói:”Thưa cô, thật xin lỗi! Cô bị thương ở đâu?”
“Đau!” Tiếu Nhiễm cắn răng, đau thấu tận óc.
Trần Lương vội vàng gỡ cánh tay cô ở trên đầu gối, nhìn thấy máu đã loang ra đỏ một mảng, tự trách nói:”Tại tôi! Để tôi đưa cô đi bệnh viện!”
Nói xong, Trần Lương bế Tiếu Nhiễm lên, đi về phía chiếc Hummer.
“Không trách anh! Tại tôi đi không nhìn đường.” Tiếu Nhiễm sắc mặt tái nhợt nói.
Là cô luôn nghĩ đến Cố Mạc, nghĩ tới những lời Lynda đã nói, mới không chú ý đến nguy hiểm.
Hôm nay thực sự không trách đối phương.
“Đả thương cô chính là tôi không đúng.” Trần Lương mở cửa xe, cẩn thận đặt Tiếu Nhiễm vào ghế lái phụ, rồi vòng qua đầu bên kia, lưu loát ngồi vào ghế lái.
Tiếu Nhiễm đột nhiên chú ý tới hành động của Trần Lương.
Người này tham gia quân đội nhìn thật nhanh nhẹn!
“Anh là bộ đội đặc chủng sao?” Tiếu Nhiễm quên đau đớn, ngây ngốc hỏi, “Thật ngầu!”
Trần Lương căn bản không rảnh để ý đến Tiếu Nhiễm, giẫm lên chân ga phóng xe ra đường.
Tiếu Nhiễm nhìn thấy chiếc Hummer phóng như bay trên đường cái chật chội, dọa cô toát mồ hôi lạnh.
“Trưởng quan, anh có thể…..lái chậm lại được không?” Tiếu Nhiễm một tay cầm cửa xe, một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2237246/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.