Phu nhân Tưởng có vẻ vẫn yếu, cho nên sau khi ăn cơm trưa xong hàn huyên một hồi với bọn Tiếu Nhiễm liền đã thấy mệt.
Tiếu Nhiễm đỡ bà đi lên lầu, Chu Cầm đi thu dọn nhà bếp.
Cố Mạc đi vào phòng trưng bày ở tầng một, đứng lặng im trước ảnh chụp Y Nhiên.
Y Nhiên, em an tâm được chưa.
Không cần hận anh.
Cố Mạc mặc niệm trong lòng.
Anh ruồng bỏ tình yêu đối với cô, nhưng anh không hối hân.
Cài ảnh chụp lên, anh xoay người đi ra khỏi phòng trưng bày.
Chu Cầm lo lắng nhìn mắt con trai.
Nó còn chưa quên Y Nhiên?
Cố mạc cười lắc đầu với mẹ mình: “Con chỉ đi vào tạm biệt Y nhiên.”
“Thật sự bỏ được sao?” Chu Cầm vui mừng nở nụ cười.
Cố Mạc gật đầu.
Là thật sự bỏ xuống đoạn tình cảm kia.
Bởi vì nhìn thấy ảnh chụp Y Nhiên, trong lòng anh không còn dậy sóng nữa.
Bình tĩnh giống như chỉ đang nhìn một người bạn cũ.
Phu nhân Tưởng trên tầng hai, mới vừa đẩy cửa phòng ngủ ra, đầu óc lại bắt đầu hỗn loạn.
Cảnh tượng lcus đó đột nhiên hiện lên trong đầu bà, Ưng Mẫn âm trầm chiếu đèn pin vào mặt bà, từng chút một.
“Đi chết đi, đi chết đi, lôi theo Tiếu Nhiễm.”
Âm thanh của Ưng Mẫn giống như nguyền rủa, để cho thần trí của phu nhân Tưởng trở nên hỗn loạn.
Bà liền đẩy Tiếu Nhiễm ra, từng bước một lui về phía sau.
“Mẹ nuôi, mẹ làm sao thế?” Tiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236921/chuong-1550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.