“Chú sẽ.” Lưu Cát trịnh trọng nói: “Tình cảm gắn bó cùng phụ nữ không liên quan. Chú yêu mẹ cháu là vì mẹ cháu có sức hấp dẫn.”
“Cháu đồng ý.” Vương Giai Tuệ cười nói: “Cháu đồng ý chú cưới mẹ cháu.”
“Chú còn chưa kịp cầu hôn.” Lưu Cát có chút ảo não nói.
“Không liên quan, chú cứ tìm cơ hội.” Vương Giai Tuệ thưởng thức nhìn ông.
Người đàn ông này có thể cũng thuộc về loại anh tuấn soái ca kia, nhưng là ổn trọng thành thục, càng nhìn càng thuận mắt.
Mẹ có thể nhìn trúng ông là vì cảm giác an toàn phát ra từ trên người ông đi?
Người đàn ông không tồi.
Rốt cuộc cô có thể không cần lo lắng mẹ cô đơn một mình rồi.
“Mẹ, có phải vẫn nên giới thiệu con một chút không?” Đột nhiên Cố Nhiên vẫn bị xem nhẹ nãy giờ bất mãn kháng nghị.
“Cố Nhiên? Con... con bảo cái gì?” Lý Á lệ có chút kinh ngạc.
Vừa rồi hình như Cố Nhiên cũng kêu mẹ, bà chỉ lo mặc quần áo, không chú ý tới.
“Mẹ, con và Giai Tuệ đã lấy giấy chứng nhận rồi.” Cố Nhiên ôm chầm lấy Giai Tuệ, không kiềm chế được ccuowif nói.
“Bác sĩ Cố, chúc mừng.” Lưu Cát cười nói.
“Chú Lưu, chú cứ gọi cháu là Tiểu Nhiên đi, hiện giờ chú là trưởng bối.” Cố Nhiên nửa trêu chọc nháy mắt.
Bởi vì Lưu Cát là trưởng phòng ở công ty của anh, cho nên trước kia bọn họ từng gặp qua vài lần. Trước kia gặp mặt, Lưu Cát vẫn là cấp dưới của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cung-chieu/2236924/chuong-1549.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.