Ngay sáng ngày hôm sau Bạc Tử Sâm cùng Lâm An, Lý Mộ và Kiều Sở Thành lên chuyên cơ riêng bay về Manila .
Dưới sảnh sân bay Chu Hi Thành, Thẩm Mặc cùng đoàn xe đã đứng đợi sẵn .
Cửa máy bay mở xuống, Lâm An mang theo gương mặt còn ngái ngủ nắm tay sóng vai đi cạnh Bạc Tử Sâm .
Chu Hi Thành nhìn tổ đội cùng " què " mà buồn cười . Anh ta chống tay ném điếu thuốc xuống đất di mạnh .
" Trình độ của chú tụt lùi à ?"
Bạc Tử Sâm khẽ nhướng mày, nhìn miếng dán trên mặt Chu Hi Thành, cất giọng trầm thấp :
Hơn ai đấy đi bắt nạt trẻ còn bị đánh cho bầm dập "
Chu Hi Thành không ngờ Bạc Tử Sâm biết chuyện anh ta đánh nhau với Trần Tĩnh, còn không ngờ là anh lại lôi ra chế giễu anh ta . Hay lắm giờ anh cũng học được cái kiểu nói chuyện khiến người khác tức hộc máu của Lâm An rồi .
Chu Hi Thành nhăn nhó chui vào xe nói với Lâm An
Em dâu là em kể với cậu ta đúng không ?"
Lâm An coi như không nghe thấy nhắm mắt dựa đầu vào ghế ngủ bù .
Cứ thế Chu Hi Thành và Bạc Tử Sâm đấu khẩu qua lại suốt đoạn đường đi về . Lâm An ngủ ngon lành với nút tai chống ồn . Chỉ khổ Lý Mộ mặt mày phờ phạc ..
Chu Hi Thành và Thẩm Mặc cứ nghĩ Lâm An sẽ giận Bạc Tử Sâm dữ lắm . Dù sao lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3735493/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.