Chu Hi Nhiên kéo Lâm An đi đủ loại cửa hàng thời trang, trang sức, đồ bầu, đồ em bé ,...không nơi nào mà không ghé .
Lâm An ngả người vào ghế so pha, thở dài . Cô chỉ thấy hôm nay cô mệt đến rã rời còn Chu Hi Nhiên cử như có năng lượng bất tận không bao giờ cạn . Có lẽ đó là cảm giác hồi hộp, hạnh phúc trước ngày trọng đại trong đời . Nhìn Chu Hi Nhiên mỉm cười rạng rỡ bước ra cùng chiếc váy cưới được đính kim cương lấp lánh đến chói cả mắt khiến Lâm An bất giác nghĩ đến Bạc Tử Sâm . Cô không tưởng tượng được cảnh anh mặc vest đen chỉnh tề, đeo nơ lịch lãm, cài hoa cưới cài bên ngực trái đứng trong lễ đường đợi cô . Nhưng liệu cô có xứng đáng với hạnh phúc ? Ác mộng mỗi đêm lại quấn lấy khiến Lâm An ngày càng bất an và ngờ vực . Liệu cô có xứng đáng cười vui mỗi ngày trong khi mối thù xương máu chưa được trả ?
Cơn đau đầu lại kéo đến . Lâm An dần rơi vào vòng xoáy kí ức đau thương, phải đến khi Chu Hi Nhiên đã thay lại chiếc váy dài màu xanh dương gọi, cô mới giật mình trở lại thực tại .
An An, sao thế ? Đi thôi '
Lâm An đưa tay day day trán đứng dậy . Nhìn Chu Hi Nhiên đang hạnh phúc đến không hạ được khóe môi hỏi :
'Chị vẫn chưa ưng ý cái nào à ? "
Trời đã ngả màu . Đã đi liền cả ngày, tới không biết bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-luoi-tinh-vo-yeu-khong-de-choc/3735494/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.