***
Chương 51: Không hề cố kỵ mới có thể nói thẳng
Thuyền buôn và thuyền đánh cá lẳng lặng thả neo, ánh mặt trời nóng rực chiếu trên mặt biển, sóng nước lấp lánh tạo thành một vùng rộng lớn.
Phó Vinh Khanh không tin Thương Vân Tú sẽ nói dối mình, hắn tự chạy đến bến tàu Bình Dương một chuyến. Sau khi cẩn thận lật xem danh sách, không tìm được tên của Thương Vân Tú trên đó. Mới đầu hắn cứ nghĩ là mình nhìn thiếu, quay lại nhìn mấy lần nữa mới chịu tin là không có.
Đêm qua Hồng Cẩm Văn đã rời khỏi thành, có dẫn người theo nhưng người đó là Hồng Tề Bách con trai ông ta.
Chuyện này Phó Vinh Khanh nghĩ không ra, dốc hết ruột gan, nghĩ mãi nghĩ mãi cũng không thông được. Rốt cuộc là vì sao, có chuyện gì khiến Thương Vân Tú đưa một tờ giấy đến lúc nửa đêm, tiếp đó người lại biến mất...
Chẳng lẽ gặp nguy hiểm? Khi suy đoán đó vừa bật ra, Phó Vinh Khanh đã tự giật nảy mình. Nghĩ lại thì cảm thấy không có khả năng, Phúc Tường còn đang yên lành ở khách sạn, dáng vẻ kia không giống như Thương Vân Tú đã gặp rắc rối gì.
"Gia, đang êm đang đẹp sao ông chủ Thương lại lừa ngài?" Vừa nãy Đường Dật đi hỏi vấn đề này ở bến tàu, trên đường về Tam Cảnh viên lại không nhịn được oán thầm.
Đưa tờ giấy thì cũng thôi đi, lại còn nói ba ngày.
Ba ngày sau chính là ngày phần lớn thương nhân ra khỏi thành tụ họp, thời điểm này rất nhạy cảm... Y lại đưa tin vào ngay lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-dung-mao-nguoi/5045640/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.