Thẩm Nguyệt Dao đón thẳng một chiếc taxi lao thẳng về nhà, lúc Hạo Nghiên đến chỗ thì vừa hay chiếc xe lại chạy đi.
Đằng sau, trợ lý Trương đuổi theo chủ tịch mình mà thở hổn hển, anh ta vội đưa cho Lục tổng chiếc kẹp tóc mà cô đã đánh rơi.
- Lục...Lục tổng...kẹp tóc...
Chiếc kẹp tóc có hình thù nhỏ xíu, giống như nó được cho một bé gái nào đó, màu hồng trông rất đáng yêu, còn cài lên một con thỏ vô cùng xinh xắn.
Kì lạ sao lại có thể là Thẩm Nguyệt Dao làm rơi mà không phải một người nào đó, hắn trong nảy sinh cảm giác không ổn liền hỏi lại trợ lý Trương:
- Chắc chắn là đồ của Thẩm Nguyệt Dao?
- Tôi cũng không rõ nhưng lúc cô ấy đi thì theo hướng cô ấy thì có thể chiếc kẹp này là của thiếu phu nhân đã làm rơi.
Thẩm Nguyệt Dao chưa có con cũng không có em vậy tại sao lại có chiếc kẹp tóc này?
Vẻ mặt của hắn vốn đã rất tệ nay lại càng tệ hơn, hắn nắm chặt chiếc kẹp tóc ấy trong tay, đôi mắt đã nheo lại vì tia nắng mặt trời, nhưng trong ánh mắt ấy có thể thấy được tia lửa giận xuyệt qua.
Trương Dựt An trong trường hợp đứng trước người có cơn lửa giận đang bùng cháy dữ dội, anh ta sợ đến nổi run rẩy.
Không! Lửa giận của sự ghen tuông!
Lục tổng có cần phải phức tạp vấn đề hóa đến vậy không chứ, đó chỉ là chiếc kẹp bình thường của một bé gái thôi mà.
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-chiem-huu-cuong-nhiet/2938162/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.