Đôi chân cô vừa đi, miệng nhỏ cô vừa nói, sự tức giận của cô bộc lộ khiến ai ở đó cũng hoang mang, họ còn thì thầm bàn tán rất ồn ào.
- Đây mà là vợ của Lục tổng cơ á? Nhìn nhan sắc cũng bình thường thôi mà.
- Vợ của Lục tổng đúng kiểu sư tử Hà Đông, hèn gì trong nhà vệ sinh lúc nãy nghe toàn tiếng chửi bới của cô ta mà không hề nghe gì tiếng của Lục tổng...
- Lục tổng trước giờ rất thờ ơ với chúng ta, nay lại càng thờ ơ hơn nữa, hóa ra là đã có vợ, mà người vợ này trông như vịt ý, sao Lục tổng có thể thích một con vịt xấu xí như vậy...
...
Lời của bọn họ đúng là con dao vô hình mà, nó không đau thể xác mà lại đau tâm hồn. Tâm trạng hiện giờ còn đang bực tức với Lục Hạo Nghiên, nghe lời này cô không nhịn được mà tiến lại gần đó, hai tay cô đứng khoang lại, chân phải bắt chéo qua chân trái, người dựa vào tường, dáng đứng trông bá đạo quá đi mất, nhưng cô nào để ý chứ, thứ cô quan tâm là làm cái miệng họ không có đường nói nữa thôi.
Đôi môi nhỏ được tô lên bởi lớp son đỏ trông vô cùng gợi cảm, khẽ nói:
- Có những người không lo làm việc mà chỉ biết đứng đây sân si.
Mấy người họ trông thấy dáng đứng kì quặc này có chút cười nhạo, đây có phải là vợ của Lục tổng không chứ? Xinh đẹp cũng có đấy nhưng cái nết thì vô duyên hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sa-vao-chiem-huu-cuong-nhiet/2938163/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.