Khu này rất gần trường học. Các hàng quán về đêm cũng cực kỳ phong phú. Mùi thơm của xiên que, bánh tráng nướng, ẩm thực đường phố,... cực kỳ kích thích cảm giác thèm ăn. Cái bụng vừa nhét đầy thịt nướng lại bắt đầu biểu tình. Vừa nãy vội vàng ra ngoài không đem theo tiền mặt nếu bây giờ vay tiền của Hữu Giang..
Hữu Giang cực kỳ tinh ý nhìn theo ánh mắt cậu về phía xe hàng theo khẩu vị của cậu mua 2 chiếc bánh tráng nướng ngập nhân, thơm phức. Còn sợ cậu ngại không nhận mà tinh tế, cẩn thận đặt hai chiếc bánh nóng hổi bọc gọn trong chiếc túi giấy vào tay cậu:
- Đã nói là theo đuổi cậu phải có thành ý. Cái này cho cậu không được phép từ chối!
Chỉ một hành động nhỏ nhưng trong lòng Trần Mạnh Trường lại cảm thấy ấm áp, hạnh phúc, phá lệ mà ôm lấy Hữu Giang ngay trước cổng trường mặc kệ ánh nhìn xung quanh:
- Thưởng cho cậu.
Hữu Giang hơi bất ngờ, rất cơ hội mà lại xoa xoa mái tóc cậu:
- Vậy mỗi ngày tôi đều tự tay làm bánh rồi đem đến cho cậu có phải càng có thành ý hơn nên được thưởng nhiều hơn không?
Cậu bật cười khanh khách:
-
- Cậu nghĩ cũng hay quá ha.
Không tìm được xe nên Hữu Giang đành phải đi xe buýt. Giờ này đã sát giờ xe chạy. Hữu Giang quyến luyến buông cậu ra:
- Tôi thích cậu.
Đây vốn chỉ là lời bộc bạch theo bản năng, anh vốn không hy vọng cậu sẽ đáp lại. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-nho-xanh/3679131/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.