Lúc Thư Minh Yên và Mộ Du Trầm đến Giá Huyện vừa đúng vào giờ ăn trưa.
Giá Huyện nằm ở Yên Vũ Giang Nam, được bao quanh bởi sông núi, rất nhiều người dân bắt cá ăn để sống.
Nơi này vốn dĩ không có người từ nơi khác đến, là một chốn bồng lai tiên cảnh vắng vẻ mộc mạc.
Mấy năm nay, dần dần có người phát hiện ra cảnh đẹp nơi đây, họ đăng đủ ảnh chụp và video lên mạng, mới ngày càng thu hút nhiều nhóm khách du lịch đến đây thăm quan.
Thư Minh Yên ngồi bên ghế phó, ghé mắt nhìn ra ngoài.
Hai bên đường là sông rộng, dưới chiếc cầu đá hình bán nguyệt còn có chiếc thuyền du lịch xinh đẹp ló ra, người lái thuyền khua mái chèo, con thuyền dập dềnh trên mặt nước phẳng lặng.
Lâu rồi mới trở về, nhưng mỗi khi nhìn thấy khung cảnh này, cô vẫn có một loại cảm giác thân thương lâu ngày không gặp.
Thư Minh Yên quay đầu nói với Mộ Du Trầm: “Trong nội thành có khá nhiều món ngon, lát nữa tới trấn sẽ rất ít quán ăn, hay là chúng ta ăn cơm trước rồi hẵng đi tiếp?”
Nhà của Thư Minh Yên nằm ở một trấn nhỏ của Giá Huyện, còn phải đi thêm một đoạn nữa, chẳng qua nơi đó khá lạc hậu.
Mộ Du Trầm ừm một tiếng, nhìn trước mắt: “Bên kia có một quán ếch bò, chẳng phải em muốn ăn món này sao?”
Nhắc tới ếch bò, vẻ mặt Thư Minh Yên chợt cứng đờ, bấm bụng gật đầu: “Vậy quán đó đi.”
Mộ Du Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruoc-hon/3357861/chuong-18.html