Sau khi ăn sáng xong, Thư Minh Yên và Mộ Du Trầm đến nhà họ Du để thăm cậu.
Trên đường đi, Mộ Du Trầm lái xe, Thư Minh Yên ngồi bên ghế phó.
Điều hoà trong xe mát lạnh, lớp kính thuỷ tinh ngăn cách cái nóng oi bức của ngày hè bên ngoài, mặt trời rọi vào chỉ còn lại tia nắng.
Thư Minh Yên phát hiện điện thoại trong túi xách rung lên, cô nhanh chóng lấy ra.
Mộ Dữu gửi tin nhắn tới: 【 Tối hôm qua thế nào? Mau kể cho mình nghe đi? 】
【 Kể một chút trải nghiệm về đêm tân hôn của vợ chồng cậu đi? 】
Cách một màn hình mà cô vẫn tưởng tượng ra được vẻ mặt hưng phấn của cô gái Mộ Dữu kia.
Nhưng mà, sao Thư Minh Yên lại cảm thấy những lời này có chút quen quen nhỉ?
À, nhớ rồi.
Lúc Doãn Mặc và Mộ Dữu vừa lĩnh chứng, cô cũng từng nói một câu tương tự.
Sông có khúc người có lúc, bây giờ đến phiên Mộ Dữu hỏi lại cô.
Ánh sáng nơi khoé mắt của Thư Minh Yên lén nhìn Mộ Du Trầm, vừa liếc sang một cái, cô đã vội cúi đầu gõ chữ: 【 Không thế nào cả, chỉ đi ngủ bình thường thôi. 】
Tiểu Dữu: 【 Chậc, nhiều bao cao su như vậy mà đều vô dụng, đúng là đáng tiếc. 】
Thư Minh Yên: 【 … 】
Tiểu Dữu: 【 Chẳng qua, vẫn nằm trong dự đoán. 】
Tiểu Dữu: 【 Dựa theo tính cách của chú ấy, tối hôm qua chắc hẳn sẽ giả vờ thân sĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruoc-hon/3357859/chuong-16.html