Hoàng Nguyên nói ra làm cậu mợ cả bàng hoàng vì không nghĩ sẽ thành như vậy. Mợ cả đập bàn chẳng nể mặt ông ngoại mà thét lên:
“Thế làm sao được, ba từ chức thì phải phân chia cổ phần rõ ràng cho con cháu chứ. Ai lại nói khơi khơi mà chẳng công khai như vậy. Con không đồng ý!”
“Thì làm sao?”
Hoàng Nguyên nhướn mày bình thản cất tiếng, phong thái vô cùng ung dung càng làm cho mợ cả run sợ. Nhưng bà ta không cam tâm đến cuối cùng mình và con chẳng có được gì.
Mợ cả nghênh mặt lên đáp:
“Cậu là người ngoài biết cái gì mà nói. Là con nhỏ đó dụ dỗ ba chồng tôi đem cổ phần cho nó rồi dùng cậu uy hiếp chúng tôi đúng không? Tôi nói cậu biết, nếu hôm nay không làm rõ thì đừng hòng các người rời khỏi đây. Hai con gái của tôi cũng là cháu của ba thì chúng phải được hưởng hai phần trong số cổ phần đó. Chưa kể chồng tôi là con trai đầu, là trưởng tôn thì đáng lí ba phải chuyển nhượng cho mới đúng. Nếu đem chuyện này đi nói với bà con họ hàng thì ai mà chấp nhận.”
“Sao không chấp nhận?”
Không phải Hoàng Nguyên mà nhị phu nhân lại là người lên tiếng. Đôi mắt trong veo liếc qua vợ chồng cậu mợ cả, nhất là mợ cả, nhị phu nhân tặng cho bà ta cái nhìn quá đỗi “trìu mến” rồi nói:
“Nên nhớ, chồng của chị đã làm tan nát Yamamoto cỡ nào. Người trong gia tộc còn xa lạ gì với cái thói tự phụ, vô dụng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619798/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.