Chương trước
Chương sau
Trường tôi được cái rất hào phóng sau khi thi, cho nghỉ hẳn cả một tuần.

Trùng hợp thay nguyên tuần tôi nghỉ rớt vào ngày lẽ Giáng Sinh.

Tới lễ Giáng sinh là tới một mùa sắm đồ, sắm những chiếc áo màu đỏ mang sắc màu ngày lễ, đi tung tăng vui vẻ với người yêu, hẹn hò với nhau vào một buổi tối lãng mạn tuyết rơi... chỉ cần nghĩ thôi cũng đủ thấy hạnh phúc ngập tràn.

Tưởng tượng chơi vậy thôi chứ vẫn như như mọi năm, ba đứa tôi bàn sẵn kế hoạch trước ở nhà.

Năm nay có thêm nhân vật mới, Băng- cô bạn có tính cách trái ngược hoàn toàn với Hy.

Khá là hóng cuộc đi chơi sắp tới, một con người trầm tính đi chơi Noel không biết thú vị ra sao!

*

*

*

\- Sắm đồ lẹ lẹ \!

Hôm nay tôi tính ra ngoài sắm đồ với Hy nhưng nó bảo bận việc không ra ngoài được, định dẹp luôn thì tôi chợt nhớ anh chàng local brand bên kia.

Gu thẩm mỹ của Tuấn khá tốt, đi chung với nhau chắc được việc cho tôi nhiều lắm!

Miệng tôi không ngừng thối thúc " Tuấn, Tuấn, nhanh lên, không thôi kẻo chừng người ta gom đồ đẹp hết".

Địa điểm tôi sắp đi bán rất nhiều mẫu mã đẹp, giá thành quá ư vừa chăng với túi tiền học sinh nên là lựa chọn hàng đầu cho các bạn học sinh sinh viên mua đồ.

Tôi thúc giục Tuấn nhanh vì shop đang sale rất nhiều mẫu đẹp, chậm chân một giây khóc ròng một tuần.

Trên đường đến, tôi ngồi kể đủ thứ câu chuyện nhảm nhí trong mùa thi, theo thông thường Tuấn sẽ chê tôi phiền đủ kiểu, không cho tôi nói tiếp đâu, nhưng nay có vẻ im ắng, Tuấn im lặng chạy xe như thể đang chở một con bị tự kỉ cấp độ cao.

\- Này\, nói câu nào cho tao nghe xem\, nãy giờ có mình tao nói buồn chết\.

\- Tao không phải con gái\.

\- Ủa cái đó ai chẳng biết\, nói gì kỳ cục vậy má\.

\- Ôm cho chặt\, tao chuẩn bị chạy 100 km/h\.

Chưa kịp thông những gì Tuấn nói, một cái vèo thật nhanh khiến tôi mém xíu rớt xuống đường.

\- Ôm nhanh còn kịp\!

Không muốn cũng phải ôm thôi. Tôi vòng tay ra ôm eo, dựa đầu vào tấm lưng rộng vững chắc, lâu lâu lấy tay sờ lên trên một xíu.

Bụng Tuấn không chỉ phẳng lì mà còn mượt mà, những múi sầu riêng chắc nịch, sờ đã tay cực kỳ.

\- Bớt dê xòm tao nha con kia\.

\- Ai thèm dê\, tao chỉ sờ thôi\.

Không chừng việc sờ bụng chính là việc tôi chẳng thấy mất mặt hay ngại cả, tại nó chẳng liên quan đến bộ phận nhạy cảm thì không có gì phải sợ người khác trêu chọc. Ai trêu tôi thì do họ ganh tỵ không được sờ ấy, còn càng trêu tôi càng sờ trước mặt cho họ tức chơi.

\-\-\-\-\-\-\-\.\-\-\-\-\-\-\-\-

\- Mày lượn lòng vòng cái shop người ta gần nửa tiếng vẫn chưa lựa cái nào hả?

\- Thường ngày tao xem trên mạng 5thấy shop đăng mấy cái đẹp ghê\, giờ đến đây thấy đồ như kiểu không dành cho tao\, phải làm sao bây giờ?

\- Mày bớt kén chọn sẽ tốt hơn\. Cầm lấy vô trong phòng thử\.

Tuấn đưa tôi một cái đầm hoa cúc màu tím, rất được hình thành gần đây, và trend hoa cúc nổi lên do anh chàng G-Dragon kết hợp với thương hiệu giày quốc tế Nike ra mắt sản phẩm giày và kể từ đó, ngập tràn ở face tôi toàn đồ hoa cúc, nào là áo, đầm, quần, giày, bình nước..... hoa cúc một rừng, quả thực là một thành công lớn trong việc quảng bá sản phẩm cũng như đi đầu xu hướng giới trẻ.

Nhưng nhìn lại chiếc đầm dây trong tay tôi không tự tin mình có thể mặc nó, dáng tôi không có nảy nở như các chị người mẫu, mặc vào có khi lại giống con dở người.

\- Tao không thích đồ dây\.

\- Vậy mặc cái đầm trễ vai\.

Trễ vai hình như ổn hơn dây nhiều, nhìn thuỳ mị, sang trọng.

Bước vào phòng thử đồ, tôi nhanh tay cởi bỏ áo quần, khoác lên người bộ váy do Tuấn chọn. Quả thật người hay mặc đồ " Local Brand" có khác, gu thẩm mỹ tương đối cao, còn chọn đúng size đầm tôi mặc.

Cảm thấy ổn tôi bước ra ngoài ngắm mình trong gương lớn. Tôi không dám tự khen nhưng chiếc đầm này quá hợp với tôi, khiến tôi xinh lên bội phần. Chiếc đầm xuất sắc tôn lên bờ vai thon " 90 độ", nổi bần bật làn da trắng ngần. Không thể không kể đến xương quai xanh, nó rất chi " quyến rũ", e ấp hiện lên.

\- Tao thực sự thích chiếc đầm\, cảm ơn bạn yêu chọn cho mình\.

Quay lại nhìn Tuấn, tôi mi gió hai ba lần với bạn, tuyệt lắm con trai, kể từ lần sau đi sắm đồ, tuyệt đối phải dắt Tuấn cho bằng được.

\- Thuận tiện cầm\, không cần cảm ơn\.

\- Ấy\, đừng nói thế\, thấy tao đẹp không?

\- \.\.\. \-

\- Khen tao một câu có chết không?

\- Đẹp như mấy con lợn ủn ỉn bác tao nuôi\.

\- Thằng quỷ sứ\, dám so sánh tao với lợn\.

Tôi chạy lại đánh vào người Tuấn liên tục, quên mất rằng mình đang trong shop. Tôi còn mở miệng trách móc:

\- Mày nghĩ gì mở mồm bảo tao giống lợn HẢ? Làm gì có lợn nào đẹp như tao?

Bực tức trong lòng quá lớn, tôi không thể kiếm soát được mình đang nói cái gì.

\- Có nhớ\, mày không biết à?

\- Đâu\, con lợn nào mày nói tao nghe?

\- CON LỢN HƯƠNG\! Há há\.

Có ai đó làm ơn phi con dao ra cho tôi đánh chết cái tên ngạo mạn này với, tôi sống hiền lành quá rồi!!!!!!

...... Còn ......

\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\.\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-

 
 
 
 
 
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.