Ngày thi cuối học kỳ đã tới, ngày tháng ăn chơi đi khuất mất hôm, để tôi một mình đơn độc với bài vở.
Xuyên suốt mấy ngày nay, tôi chỉ ở trong phòng ngồi học liền mấy tiếng, hết học thì ngủ li bì, giờ giấc sinh hoạt bị đảo lộn khá lớn. Sau kỳ thi, chắc nhìn tôi không khác người ngoài hành tinh, sống tách biệt bản thân với xã hội.
\(..\)
Haizz, tôi vỗ ngực thở phào, dựa người vào Hy, hai đứa tôi vừa thi xong môn cuối cùng, bao nhiêu cửa ải đã qua được nhưng nhớ lại môn vừa rồi tôi chỉ biết cầu mong trên trung bình.
Môn gây nhức suy nghĩ thần kinh của biết bao con người " giáo dục công dân". Nào là thế giới quan duy tâm, duy vật đủ thứ... nó khá trừu tượng nên lứa chúng tôi học không biết gì cũng phải.
Nghe cô giáo dạy toàn lý thuyết thế mà ra đề toàn các câu ca dao, thành ngữ lạ ngoắc, chưa bao giờ tôi đọc những câu ấy, cứ hỏi nghĩa với các thứ tào lao, tổ tiên tôi có từ mồ trỗi lên cũng không trả lời được.
Đợi cho tâm trạng bình ổn, tôi kéo tay Hy chạy qua phòng thi của Tuấn, không biết đề rồi có làm khó Tuấn không, chứ ai trong phòng tôi cũng than trời than đất.
\- Tuấn, nãy thi tốt không?
\- Trời, sao làm khó được tao.
\- Mạnh miệng ghê, ra điểm thấp hơn tao, địch cho vô mặt.
\- Hai đứa bây dơ vừa thôi, địch thúi còn tỏ vẻ hay.
Ba đứa tôi đứng nói giỡn, cười đùa không thèm quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-dau-doi/3247885/chuong-27.html