Người phụ nữ muốn gặp nàng, có khuôn mặt rất giống Hạ Vũ…
Đan Tâm nhìn ả ta, trong lòng có chút bối rối, chờ đợi người đối diện lên tiếng.
“Khuôn mặt hoàn hảo như vậy, sao lại để bị thương? Không sợ khi có vết sẹo bản thân sẽ bị đá ra khỏi nhà hả?” Nhìn Đan Tâm đang băng bó bên mí mắt, người phụ nữ bật cười lớn.
Đan Tâm không mấy quan tâm đến khuôn mặt mình, nàng khó chịu vô thẳng vấn đề chính.
“Bí mật của Lâm Phong là gì? Cứ nói thẳng đi, tôi không thích vòng vo!”
“Haiz! Từng ấy thời gian, mà không biết tự mình tìm kiếm, câu trả lời luôn hiện hữu quanh cô, chỉ cần để tâm một tí là ra thôi.” Người phụ nữ nhún vai, cố ý không muốn đề cập.
Đan Tâm lúc này đã không còn kiên nhẫn, nàng khó chịu nhăn mặt. Nhìn ả ta diễn kịch, khiến cho nàng nhận ra bản thân mình đang bị coi thường.
Dù sao ngồi uống cà phê với người có khuôn mặt khá giống mình, nàng thấy có hơi sợ hãi.
Đan Tâm đứng dậy, cảm thấy đối phương không tính kể chuyện cho mình, nàng cũng chẳng còn lý do gì để ở lại.
“Vòng tay đẹp đó, đeo hài cốt của mẹ mình trên người cô không thấy lạnh sống lưng sao?” Người phụ nữ liếc nhìn Đan Tâm cất giọng. Ả ta ung dung thưởng thức cà phê, chờ đợi con mồi tự chui vào bẫy.
Đan Tâm nghe xong, trái tim liền khó chịu đến kỳ lạ. Nàng vô thức sờ vào chuỗi hạt lấp lánh trên tay mình, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-cam-bay/3414492/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.