Nghe thấy tượng thần mở miệng nói chuyện, Lâm Mộng Đình vô cùng kinh ngạc. Ngược lại, đạo cô ngồi ở chỗ đó rất bình tĩnh, rất có phong phạm của cao nhân gặp chuyện không sợ hãi.
Lâm Mộng Đình chợt hiểu ra, thần tiên mà Lý Dục Thần dẫn cô đến bái chính là vị "Hoàng Đại Tiên" này.
Nhưng cô vẫn không nhìn ra, vị "Hoàng Đại Tiên" này rốt cuộc là thần thánh phương nào, vì sao tượng thần bằng bùn mà có thể mở miệng nói chuyện?
Chẳng lẽ thật sự có thần linh nhập thể?
Hiện tại, Lâm Mộng Đình cũng xem như bước vào cánh cửa tu hành, sử dụng thần thức không quá mạnh của cô quét qua tượng thần, lại không phát hiện được điều gì.
Sao cô có thể biết được, đây là pháp chú lần trước. Lý Dục Thần làm giúp Hoàng Đại Sơn giấu đi thần khí, tránh bị người khác phát hiện, cho nên dựa vào thần thức, người tu hành không thể phát hiện được, huống hồ thần thức của cô còn rất yếu.
"Đây chính là thần tiên anh muốn mang em đến bái?", Lâm Mộng Đình hỏi.
"Đúng vậy", Lý Dục Thần nói: "Tên này rất linh".
“Tên này?", Lâm Mộng Đình kinh ngạc nói: "Sao anh lại bất kính thần tiên như thế, cẩn thận khẩu nghiệp".
Lý Dục Thần chưa kịp lên tiếng, tượng thần đã mở miệng.
"Không sao, không sao, cậu Lý gọi tôi là cái gì cũng được".
Chợt thấy "Hoàng Đại Tiên" bước xuống khỏi thần đàn.
Gương mặt tượng bùn kia nhiều thêm mấy phần sức sống so với vừa rồi, nhưng toàn bộ cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659378/chuong-758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.