Lý Dục Thần liền nói: "Nếu ông ta đang ngồi khám thì đừng quấy rầy, dù sao đạo trưởng Vương đã bế quan hai mươi năm, tôi cũng không vội. Tôi ra ngoài đi dạo, đợi y quán nghỉ làm lại đến".
Liên Thành nói xin lỗi: "Y thuật của Bạch sư thúc rất giỏi, bên ngoài rất có danh tiếng, người tìm đến ông ấy xem bệnh rất nhiều. Mỗi lần khám bệnh thường xuyên kín người hết chỗ, có thể phải đến đêm khuya".
Lý Dục Thần hỏi: "Một tuần ông ta ngồi khám mấy ngày?"
“Trước kia là một tuần ba ngày, về sau làm giám viện, hiện tại giảm xuống còn một ngày rưỡi, cả ngày thứ bảy và nửa ngày thứ năm".
"Vậy ngày mai tôi quay lại".
Liên Thành liên tục khom người nói xin lỗi, muốn đi dạo cùng nhưng bị Lý Dục Thần từ chối.
Anh dẫn theo Lâm Mộng Đình đi lòng vòng trong Bạch Vân Quan, còn kể chuyện cũ của mấy con khỉ đá cho Lâm Mộng Đình.
Lâm Mộng Đình kinh ngạc nói: "Sao anh biết chuyện này?"
Lý Dục Thần thần bí nhìn đông nhìn tây một lượt, sau đó lại gần cô, nhỏ giọng đáp: "Học lỏm từ hướng dẫn viên du lịch".
Lâm Mộng Đình không khỏi mỉm cười.
Lúc này, vừa khéo có một hướng dẫn viên du lịch giơ cờ, mang theo một đoàn khách du lịch tiến đến, đứng đó giảng giải.
Lý Dục Thần liền kéo Lâm Mộng Đình tới.
Lâm Mộng Đình chưa từng trải qua chuyện như vậy. Làm đại tiểu thư nhà họ Lâm của thành phố Hoà, từ nhỏ đi đâu cô đều có xe riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659377/chuong-757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.