Ngày hôm sau, Miêu Doanh Đông ngồi xe của Cố Minh Thành đến thành phố khác.
Khoảng cách cũng không xa, lái xe chỉ mất khoảng ba giờ.
Tài xế khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, lái xe khá nhanh, nhưng rất vững vàng.
Miêu Doanh Đông ngồi ở ghế sau, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, không nói chuyện.
“Ông chủ Miêu chỗ ông muốn đến có địa chỉ cụ thể không?”
“Có, khi nào ra đến đường cao tốc thì nói với tôi.” Miêu Doanh Đông trả lời.
Sau đó, hai người lại rơi vào im lặng.
Tài xế nói, “Ông chủ Miêu, ngài thật ít nói! Trên xe của tôi đã mấy năm rồi không yên tĩnh như vậy. Trước đây tôi phụ trách đưa đón Cố Tam tiểu thư đi học, sau đó, Cố gia Nhị thiếu gia cũng thường xuyên ngồi xe tôi, cậu ấy một mình thì không sao, cũng không nói chuyện bao nhiêu, nhưng nếu cậu ấy cùng với phu nhân ngồi xe tôi, chính là em gái của ngài, xe của tôi liền không yên tĩnh nổi, hai người ở trên xe ầm ỹ, không quậy đến lật xe là không chịu được! Còn Cố tam tiểu thư, thì càng biết quậy hơn, một mình cũng có thể huyên náo.”
Miêu Doanh Đông mỉm cười, “Vậy sao?”
“Đúng vậy.”
Sau đó, tài xế kể cho Miêu Doanh Đông nghe rất nhiều chuyện thú vị của Cố Tam tiểu thư, kể chuyện năm đó có biết bao nhiêu người theo đuổi Tam tiểu thư, nhưng cô vẫn luôn không để ý đến ai, nhưng cuối cùng vẫn bị “Cô gia* nhà chúng tôi theo đuổi được.”
Cô gia*: chồng của tiểu thư, ý chỉ Nam Lịch Viễn.
Có thể thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733816/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.