“Đó chỉ là anh ấy mất công ty thôi, nhưng người thì vẫn còn đó mà!” Cố Niệm Đồng nói.
“Vậy xem ra, số tiền mà Lịch Viễn bỏ ra là uổng phí rồi!” Miêu Doanh Đông đặt tay lên vai Khâu Đông Duyệt nói.
“Cũng không hẳn là vậy, hiện giờ công ty không còn là của chúng ta nữa!” Cố Niệm Đồng nói.
“Đánh sai bài rồi!” Miêu Doanh Đông nhìn Khâu Đông Duyệt nói, không để ý tới suy nghĩ này của Cố Niệm Đồng, anh tập trung đánh bài, “Lại muốn để chồng em thua sạch nữa sao?”
“Chẳng phải đây là lần đầu em học cách đánh bài sao?” Khâu Đông Duyệt nói.
“Cố Niệm Đồng, con lên đây một chút!” Cố Minh Thành đứng trên lầu thang réo.
Ông rất ít khi gọi cả họ lẫn tên của Cố Niệm Đồng, hơn nữa thái độ hiện giờ của Cố Minh Thành rất nghiêm túc, giống như có chuyện gì sắp xảy ra vậy.
Mọi người hơi ngẩng đầu, nhìn về hướng của Cố Minh Thành.
Cố Niệm Đồng cũng rất sợ, từ nhỏ đến lớn, Cố Minh Thành rất hiếm khi gọi cô như vậy, đều gọi cô là “Tam Nhi” “Tam Nhi”.
Cô không hiểu có chuyện gì đang xảy ra, cô đứng dậy rồi đi lên lầu.
Nam Lịch Viễn thì đứng dưới nhà đợi.
Cố Minh Thành đi trước, Cố Niệm Đồng theo sau, hai người đi vào phòng sách.
“Cha, cha tìm con có việc gì vậy?” Cố Niệm Đồng hỏi.
“Quỳ xuống!”
Cố Niệm Đồng ngẩn người ra “Cha cổ hủ quá đấy!”
“Cha kêu con quỳ xuống!” Cố Minh Thành cực kì nghiêm túc nói.
Cố Niệm Đồng chẳng biết làm gì hơn, cô đành quỳ xuống theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733815/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.