Lúc Cố Minh Thành nhận được tin nhắn của Khâu Đông Duyệt, ông đang ngồi trên ghế sôfa nhà mình.
Ông cau mày một lúc, ông biết Khâu Đông Duyệt đã nhìn ra gì đó.
Ông gọi điện thoại cho Cố Niệm Đồng, hỏi cô gần đây thế nào?
Cố Niệm Đồng và Nam Lịch Viễn đang cùng con trai làm bài tập, dù sao cũng là buổi tối.
Cố Niệm Đồng nói rất tốt, có thể có gì chứ.
“Bảo con phát lời thề, vẫn còn tuân thủ chứ?” Cố Minh Thành hỏi ngược lại.
“Thề? Chủ yếu là con không biết phải tuân thủ như thế nào!” Cố Niệm Đồng mơ hồ hỏi, “Con không hiểu! Rốt cuộc là sao vậy, cha?”
“Không có gì!” Nói xong, Cố Minh Thành liền cúp điện thoại.
Ông biết, phía Tam Nhi, không có gì phát sinh cảm, còn Khâu Đông Duyệt đang hoài nghi chuyện gì, thì ông không biết.
Nghĩ một lúc lâu, ông trả lời, “Bởi vì cô thân ở trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn không khuất phục, ánh mắt sáng có thần, đối với cuộc sống luôn lạc quan, có thể chịu đựng khổ cực, biết từ bỏ lợi ích của mình để giúp đỡ người khác! Còn về vẻ ngoài, đừng suy nghĩ nhiều!”
Cố Minh Thành soạn xong, lại kiểm tra lại một lần.
Những phẩm chất này, đúng thực đều là phẩm chất của Khâu Đông Duyệt, trên người Cố Niệm Đồng không có.
Như vậy sẽ không còn có cảm giác thế thân nữa.
Ông gửi cho Khâu Đông Duyệt.
Khâu Đông Duyệt xem xong tin nhắn, ngây ra một lúc lâu.
Mười hai giờ, lúc cô lên giường ngủ, Miêu Doanh Đông đã ngủ rồi.
Hôm sau, Miêu Doanh Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rat-yeu-rat-yeu-em/733817/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.