Nhìn vào chỗ tro màu xám ở trong cái chén sứ, Huệ Lan có chút rùng mình. Mẫn Nhi, chị giúp việc ấy đã rời đi. Nhưng trước khi đi, chị đã giúp Huệ Lan đốt đi mảnh giấy nhắn kia.
Và chị cũng khuyên Huệ Lan mặc kệ tờ giấy nhắn đó mà tham dự buổi tiệc. Bởi nếu không có mặt, thì Huệ Lan sẽ cầm chắc cơ hội bị bà Phụng đuổi ra khỏi nhà.
Đuổi ra khỏi căn biệt phủ sang trọng này. Nếu chuyện đó trở thành sự thật thì Huệ Lan sẽ lại là một đứa trẻ mồ côi. Hằng ngày phải cầm những xấp vé số lang thang khắp hang cùng ngõ hẻm để cầu người này xin người kia rủ lòng thương mà mua giúp.
Một cảm giác chua xót bao trùm khiến Huệ Lan không kiềm được mà buông ra tiếng thở dài. Kí ức của cái ngày hôm đó, cái ngày mà Huệ Lan được viện trưởng đưa đến trước mặt bà Phụng và giới thiệu rằng cô có thành tích học tập cực kỳ xuất sắc.
Người đàn bà giàu có đó đã bắt Huệ Lan quay một vòng để ngắm nghía. Rồi sau ấy là những bài toán tính nhẩm yêu cầu độ nhanh nhạy của đầu óc. Đúng vậy, người đàn bà nổi danh bậc nhất trên thương trường đó làm gì có chuyện nhận người chỉ qua giới thiệu.
Huệ Lan nhẩm tốt.. tốt hơn hẳn những đứa trẻ khác trong cô nhi viện và cô nàng cũng có gương mặt ưa nhìn hơn hẳn nên bà Phụng mới quyết định nhận nàng làm con nuôi.
Có điều con nuôi là nuôi ăn, nuôi học chứ còn chuyện thừa nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-chieu/3343144/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.