Một tay xách cái bánh kem, một tay lại cầm mấy cái dĩa thủy tinh to oạch nên khi đi đến được phòng bếp, Huệ Lan đã nhanh chóng cảm thấy hụt hơi. Xoa xoa đôi cánh tay đã mỏi nhừ, cô gái trẻ đưa mắt nhìn những món ăn nhiều màu sắc được đặt trên cái bàn ở giữa phòng bếp.
Thật sự là quá nhiều món ăn và mỗi món khác gì một tác phẩm nghệ thuật. Thấy Huệ Lan hết ngắm nghía lại chuyển sang suýt xoa, thì bà Năm mới chép miệng.
- Mất cả buổi chiều của già này đấy. Mà cô Lan, tui cũng phục cô thiệt. Nhà người ta đang lời qua tiếng lại như vậy mà cô lại cứ đứng đơ ra. Phải lo chuồn đi chỗ khác chứ. Ở đó lỡ lạc đạn thì mình lại chết oan đấy cô.
- Thím Năm nói đúng đó cô Lan.
Mẫn Nhi vừa vào hùa, vừa đưa mắt nháy nhẹ.
Huệ Lan không hiểu ý tứ của cái nháy mắt kia nhưng nàng vẫn khẽ dạ nhỏ. Rồi vờ theo sau Mẫn Nhi.
- Chị Nhi! Có chuyện gì em có thể giúp không?
- Có đó cô Lan. Cô phụ tui lặt với rửa mớ rau xà lách này đi. Tối nay có món bò lúc lắc mà cô thích đó.
Nói thật to cho bà Năm nghe, Mẫn Nhi cúi đầu vào mớ xà lách trong bồn rửa. Và đến khi xác định là Huệ Lan đã tới gần sát mình thì Mẫn Nhi mới nói tiếp bằng giọng thật nhỏ.
- Đừng có trợn mắt vậy. Thím Năm không biết chuyện mảnh giấy đâu.
- Em tưởng chị kể cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rang-chieu/3343145/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.