Thấy vành mắt Trác Hồng đỏ hoe, bé Quýt ôm cổ bà an ủi: "Không sao đâu, qua hết rồi ạ."
Trác Hồng nhéo má Quýt: "Con nhóc này, gan to thật, học ở dì nhỏ chứ gì."
"Dì bảo trời có sập thì cũng có người cao chống, bố con cao mà, để bố chống."
Lâm Khác đúng là gánh nổi, nhưng Trác Nhĩ cũng giơ hai tay lên cao, dốc hết sức mình che cho Quýt một khoảng trời trong.
Trác Hồng chợt nhớ ra giấy chứng nhận kết hôn của hai đứa còn để ở chỗ mình, bèn lục từ trong tủ ra đưa cho Quýt xem: "Nè, lúc đó còn trẻ quá, chỉ là không được tươi tắn cho lắm."
Ảnh chụp trên giấy chứng nhận thật sự không đẹp, hai người chẳng có chút thần khí nào, nụ cười gượng gạo là do thợ ảnh yêu cầu, cũng không như những cặp mới cưới khác mà chọn hai bộ đồ đôi cho ra hồn.
"Dì nhỏ lúc đó gầy quá trời."
"Sau này thì mập ra, mà thật ra mập chút trông lại đẹp."
"Giờ tối nào dì nhỏ cũng ăn vặt, cóc khô cay, khoai tây chiên, còn mê uống nước có ga nữa."
"Bảo sao dạo này mặt tròn ra chút." Trác Hồng trầm ngâm, hỏi Quýt: "Vậy con thấy tâm trạng dì nhỏ dạo này thế nào?"
"Cũng ổn mà, trừ chuyện giận bố."
"Giận dỗi âm ỉ à?"
Quýt lắc đầu.
Trác Hồng thấy hơi bất an. Nhớ lại lần trước Trác Nhĩ mập lên, chính là trước khi bị Lâm Khác đưa sang Mỹ.
Sau khi Lâm Khác và Trác Nhĩ lĩnh xong giấy, quyền giám hộ của Quýt cũng đã an bài. Trác Hồng đuổi cậu trai sắp bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyt-nay-mam-ha-nac-da-cat/4669752/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.