Cửa môn bị đá ra, màn đêm lạnh lẽo như tràn vào triệt để, Trần Tố Hà ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Thu Tử Ngộ, từng bước từng bước một đi đến.
Tử Ngộ cùng Họa Phiến nhìn nhau trong lòng đều có chút khó hiểu, Trần Tố Hà luôn luôn dịu dàng đoan trang chưa bao giờ nhìn thấy nặng lại có vẻ mặt thê hận như thế này.
Họa Phiến tiến ra đón: “Trần cô nương, khuya như vậy sao còn chưa nghỉ ngơi?”
Trần Tố Hà chuyển mắt nhìn Họa Phiến, thanh âm lãnh liệt: “Ngươi từ nhỏ đã ở bên chiếu cố hắn đúng không?”
Họa Phiến vừa nghe thấy lời này liền không khỏi ngạc nhiên, ý cười giảm vài phần: “Trần cô nương không phải đã sớm biết rồi sao? Ta từ nhỏ đã bên cạnh hầu hạ thiếu gia rồi!”
Trần Tố Hà ánh mắt sắc bén như kiếm cơ hồ muốn động thủ: “Nguyên lai ngươi cũng là tay sai của Thu tặc!” Không đợi Họa Phiến hồi phục tinh thần nàng đã vung hai tay, phanh một tiếng liền chưởng vào ngực Họa Phiến.
Trần Tố Hà vốn tinh thông y lý cho nên võ công cũng không thể xem là cao cường, bất quá, Họa Phiến chỉ là một nữ tử yếu đuối, một chưởng nàng vung ra đối với Trần Tố Hà đã là mười thành công lực, nhất thời đem Họa Phiến đánh bay ra ngoài, khiến nàng trào ra một ngụm máu tươi rồi rơi vào bất tỉnh.
Thu Tử Ngộ chấn động, bất chấp thân thể trầm trọng, vội vàng xoay người xuống giường vụng về đứng bên người Họa Phiến cố hết sức muốn nâng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quynh-chau-toai-vien/1892908/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.