"Anh hai?"
Văn Uyên quay đầu lại nhìn thử liền phát hiện Lâm Anh đang đứng ở cửa. Cô nhanh chóng thu pheromone của mình lại, tránh ảnh hưởng tới cô bé. Mộc Hạc cũng thu pheromone lại rồi thả Lâm Xuyên ra, nói sao thì nói chứ không nên để mất hình tượng với gia đình của vợ nhỏ.
Lâm Anh mặc bộ váy ngủ dài qua đầu gối, mái tóc đen có chút bù xù rũ xuống, chắc cô bé vừa mới rời giường không lâu. Lâm Anh nhanh chóng đi lại gần chỗ bọn họ, lúc nãy đứng khá xa nên cô nhìn không rõ, giờ đến gần mới bất ngờ tới tỉnh cả ngủ. Văn Uyên thì đang ngồi trên đất, còn tên alpha biến thái kia thì ôm lấy anh trai cô bé.
Lâm Anh trợn tròn hai mắt, sau phút nhạc nền ngắn ngủn, cô bé tức giận tới kéo anh trai mình ra: "Này, anh đang muốn làm gì anh trai tôi vậy hả?"
"Tránh xa anh ấy ra!?"
Mộc Hạc cũng nhanh chóng buông eo của cậu ra, khoảng cách của hai người nhất thời bị kéo ra một khoảng. Lúc này hắn mới kịp nhìn lại, trên gương mặt nhỏ đáng yêu của bảo bối nhà mình đang dán băng cá nhân. Lúc nãy do ghen tuông mà hắn đã không nhìn kĩ, chỉ chăm chăm muốn lấy lại đồ của mình. Bàn tay vốn đã buông ra lại với tới, bắt lấy tay của cậu, kéo cậu về phía mình.
Mộc Hạc vừa xót vừa áy náy hỏi cậu: "Bảo bối nhỏ, mặt em không sao chứ. Xin lỗi em, lúc nãy đã không để ý kĩ."
Do pheromone của alpha đã thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quyet-tam-bao-ve-em-gai-nu-chinh-trong-tieu-thuyet-mary-sue/3643794/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.